Đầu óc Soái Lãng lúc này gần như trống rỗng rồi, chỉ còn lại bức tranh tuyệt mỹ trong mắt, bất kể là Tang Nhã tức giận, quát tháo hay hờn dỗi, trong mắt y toàn bộ đều biến thành dụ hoặc, kích thích bản năng nguyên thủy nhất của nam nhân, hai mắt đỏ tới sung huyết, chỗ nào đó dựng đứng lên, gần tới mép bờ của thú tính bộc phát.
Tang Nhã hết lườm hết quát lại mắng đều không hiệu quả, thấy Soái Lãng thất thần nhìn mình, dần dần hoảng loạn qua đi, xấu hổ cũng có thêm vài phần đắc ý kiêu ngạo. Mặc dù có chút đường đột lỗ mãng, nhưng từ phương diện khác chứng minh vốn liếng mình luôn tự hào vẫn còn hết sức đầy đủ ....
Giằng co một lúc chẳng có tiến triển gì, xấu hổ cũng vơi bớt, Tang Nhã bật cười, buông tay ra, cảnh xuân lại lần nữa lộ ra hoàn toàn, cô nhìn thấy rõ ràng Soái Lãng như bị điện giật rùng mình một cái rồi lảo đảo, rõ ràng không chịu nổi kích thích.
Tựa hồ muốn kích thích y tới cùng, Tang Nhã ưu nhã vươn người đứng thẳng, tay vén lọn tóc dính bên trên trán, khoe ra chỗ đẹp nhất, ôn nhu nhất, gợi cảm nhất cho Soái Lãng xem ... da dẻ trắng phau mịn màng, cặp vú cao vút, chắc nịch mà nền nã, đôi nhũ hoa hồng xinh vênh vểnh mê người, bờ eo thon thon và xuống tới nữa là vùng cỏ lau rậm rạp ...
Còn Soái Lãng không biết từ khi nào không nói được nữa rồi, mắt cũng không chuyển động nữa, như chân tay không còn nghe điều khiển.
“Tới đây nào.” Tang Nhã đưa tay ra ngoắc ngoắc ngón giữa
Soái Lãng rùng mình một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play