“Này, này ... Ngây ra cái gì?” Tang Nhã đợi mãi không thấy Soái Lãng trả lời mình, gõ gõ bàn nhắc nhở.
Soái Lãng giật mình hoàn hồn, không trả lời thẳng: “Trước tiên nghỉ ngơi đã, bận rộn suốt cả một ngày rồi, cô ngồi sau không mệt nhưng tôi mệt, mười mấy tiếng chưa ngủ rồi, kiếm chỗ ngủ đã.
“Vô dụng ...” Tang Nhã khinh bỉ nói một câu, thấy Soái Lãng né tránh ánh mắt của mình, đặt miếng xương xuống, tay véo cằm y xoay lại đối diện với mình, nghiêm túc nói: “Tôi hỏi anh một câu, không được nói dối.”
“Nói dối là chuyên ngành của cô mà? Hỏi cái gì? Muốn tra hộ khẩu của tôi à?” Soái Lãng gạt tay Tang Nhã lấy khăn giấy lau.
Tang Nhã lúc này mới nhớ tay mình bẩn, rút khăn lau, hỏi: “Tôi hỏi anh, rốt cuộc anh là ai?”
“Đã nói cả trăm lần rồi, tôi là thanh niên thất nghiệp.”
“Không tin.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT