Trong nhà hàng, đôi nam nữ vẫn tiếp tục giằng co ...
Chiếc váy đỏ thẩm không có bất kỳ hoa văn cầu kỳ nào, chỉ một màu đỏ từ trên xuống dưới, kia tựa hồ bao phủ lên một con tinh linh đầy ma lực, đôi giày cao gót kiểu săng đan, cao quý trang nhã, vừa khoe được đường cong mạn diệu lại không hở hang khiến người ta khinh nhờn, làm Soái Lãng mất mấy giây liền mà vẫn còn đứng đó như hóa đá.
Rất đẹp, bất kể là có bao nhiêu ngôn từ hoa mỹ, muốn miêu tả vẻ đẹp của cô gái này chỉ có thể dùng hai chữ trực tiếp nhất mới biểu đạt được: Rất đẹp.
Vài lọn tóc buông xuống theo gò má ưu mỹ, không gió mà đung đưa, lời mờ che đi cổ ngọc, chiếc váy hở cổ khoe trọn bờ vai thơm nuột nà. Dây chuyền bạc thi thoảng lại ánh lên thu hút người ta chú ý tới hai bầu vú căng tràn phía dưới, thế nhưng cổ áo rộng chớm tới mép vú, không lộ ra áo lót cùng lắm chỉ thấy được thấp thoáng khe ngực mê hồn kia.
Cánh môi hồng nhuận khiến Soái Lãng theo bản năng mím môi, tựa hồ còn chưa quên được nụ hôn hôm đó. Cho dù lúc này đôi mắt đen láy như mức kia có chút u buồn chứ không phải lả lơi như hôm đó, nhưng chính bức tranh mỹ nữ tĩnh lặng ấy lại càng ẩn chứa cám dỗ lớn.
Không đúng ... Cô ta là đồ lừa đảo ... Soái Lãng trước giây phút sa ngã lấy lại được chút tỉnh táo cuối cùng. Không đúng, y định chuồn ... Cô gái trong tích tắc đó cũng nhìn ra tâm tư của Soái Lãng.
“Xin lỗi, tôi nhận nhầm người.” Soái Lãng nói xong xoay người đi luôn, nữ nhân này chính là ổ rắc rối, không nên dây dưa vào thì hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT