Hai cô gái kia cũng cười, cô gái tóc dài tựa cố ý làm khó: “Ừ, thật là tiếc quá, tôi cũng quên danh thiếp rồi.”
Cô gái tóc ngắn phụ họa: “Xin lỗi nhé soái ca, tôi cũng thuộc tộc thất nghiệp, không có danh thiếp đưa anh rồi.”
Đấy, giờ bị gái trêu rồi, có điều được cái là thấy Soái Lãng thú vị nên mới làm thế, Soái Lãng rất rộng rãi cười nói: “Không sao, tôi tin các cô nhất định không quên được tôi.”
“Thế à?” Cô gái tóc dài kiêu ngạo nghiêng đầu đi, xem ra câu nói này của Soái Lãng đã mất điểm rồi.
“Oa, đừng nói với tôi là anh lái Rolls-Royce đến nhé.” Cô gái tóc ngắn thấy đối phương dùng trò khoe của để bắn chuyện để chặn đường lui.
“Không, không phải thế, tôi chú trọng sống đơn giản, nên đi bộ đến đấy.”
Hai cô gái nghe mà mắt tròn xoe, khẽ phì cười, cô gái tóc dài tính cách trang trọng hơn cũng không nhịn được nữa, đùa hỏi: “Anh tự tin quá, song tôi không tìm được lý do không thể quên anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT