“Ừm, không tệ, cực kỳ không tệ ...” Soái Lãng phải nói là hài lòng tới hết mức rồi, đẳng cấp của bản thân quả thực nâng lên không chỉ một bậc, riêng hình tượng này, có khi không cần phải phô trương, không cần xe sang đồng hồ xịn làm ra vẻ tiêu tiền như rác, chỉ cần nhìn vào đã thấy y là người ở tầng cấp cao hơn người rồi.
Có điều Soái Lãng vừa hài lòng lại thất vọng: “Nhà thiết kế Thịnh, tất cả thứ này do tiền mà ra, một hai lần còn được, chứ lâu ngày thì ai mà tiêu pha nổi.”
“Vậy thì anh cố gắng kiếm tiền đi, đây cũng là một loại phương thức sống đấy, chiều nay chắc anh thấy rồi hả? Nam giới ra vào đây không hề ít.” Thịnh Tiểu San nói đùa, có điều cũng là một loại nói khích.
Điên, vào chỗ này mà tự tiêu tiền của mình mới là loại có bệnh, Soái Lãng chỉ nghĩ chứ không nói, tùy ý hỏi: “Tiếp theo thì sao? Hết rồi à?”
“Chưa hết, tôi mời anh ăn cơm.” Thịnh Tiểu San mỉm cười.
“A, đã sáu giờ hơn rồi, thôi, tôi về rồi tự ăn.” Soái Lãng từ chối, có chút nóng ruột muốn khoe hình tượng mới này với anh em, còn với cả tiểu học muội nữa chứ.
Đảm bảo tất cả chấn kinh tới há hốc mồm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play