Soái Lãng ngồi xuống đầu kia cái ghế, cách xa Cố Thanh Trì, xem đồng hồ đã 11 giờ hơn, đoán chừng hôm nay sẽ kết thúc không vui vẻ gì: “Tôi thấy chúng ta chỉ thế thôi, bác thất vọng với tôi, kỳ thực tôi cũng chẳng mấy hi vọng, bác không cần nói gì đâu, lát tôi mời bác bữa cơm, ăn xong ai về nhà nấy, không quấy rầy nhau nữa ... “
”Tôi đã nói bao niêu lần rồi, chúng ta không phải người cùng đường rồi, không đi cùng nhau được. Ít nhất bác đối xử với tôi không tệ, thôi thì ăn bữa cơm vui vẻ rồi giải tán, không phải tốt hơn à?””
“Ai nói tối thất vọng?” Cố Thanh Trì dựa vào lưng ghế, ổn định lại tâm tinh hỏi ngược.
“Hả, thế bác định làm gì?”
“Tiếp tục thay đổi địa điểm, đợi kẻ lừa đảo tiếp theo ... Tôi đã nói để cậu chứng kiến các hình thái lừa đảo trên đời này, mắc bẫy hay không do cậu lừa chọn, cậu mà muốn thì ai mà quản được.”
“Ồ, bác còn cứng đầu hơn tôi.” Soái Lãng không ngờ ông già này lại kiên nhẫn như vậy.
Hết nói rồi, Cố Thanh Trì vắt chân chữ ngũ, châm một điếu thuốc thong thả hút, khói bốc lên nhiều, hút thì ít. Soái Lãng cũng châm một điếu, hút nhiều, khỏi bốc lên thì ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT