Khi Phương Hủy Đình đưa Soái Lãng vào nhà nghỉ cục công an sau đó về văn phòng của tổ công tác có chút bất ngờ, mấy cảnh sát trẻ từ cục công an, trị an, hình sự vây quanh một cảnh sát có tuổi, đang xem đoạn ghi hình nào đó.
Thì ra là đoạn ghi hình Nữ Tiêu lấy từ quán mỳ Lão Quái, kỳ thực khi phát ra chỉ mấy phút thôi, hai nghi phạm kia tới giờ vẫn không hiểu vì sao lại mất tiền.
Đoạn phim phát hai lần, Phương Hủy Đình cũng như những cảnh sát trẻ, tập trung quan sát vị tiền bối nổi tiếng kia, xem nhân vật truyền kỳ có gì đặc biệt, dù tóc đã hoa râm, trán thêm rất nhiều vết nhăn, da thâm hơn, mặt gầy gò nhưng đôi mắt rất sáng ...
So sánh với Soái Lãng, hai cha con rất giống nhau, nhưng khác hoàn toàn về khí chất, một người toàn thân chính khí, một đóng giả thế nào cũng giống lưu manh vô lại.
“Tiểu Lưu, chuyện này tôi phát ngôn không thích hợp, dù sao thằng con thối của tôi dính dáng vào, theo lý mà nói tôi nên tránh đi, mấy đứa trẻ các cậu đã thông qua lãnh đạo chưa mà gọi tôi tới đây?” Soái Thế Tài cười một cái khiến Phương Hủy Đình càng thấy giống Soái Lãng, rất thân thiết, sự thân thiết mang theo phần giảo hoạt.
“Không sao, Soái tiền bối, tổ trưởng của bọn cháu còn muốn mời chú tới giảng bài cơ mà.” Một cảnh sát trẻ lấy lòng.
“Đúng ạ, Soái Lãng đã được xóa bỏ hiềm nghi rồi, con trai chú sao có thể là nghi phạm chứ?” Một cảnh sát khác phụ họa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play