Hai người chạy tới một chiếc xe Ngũ Lăng Hoành Quan, Soái Lãng buông tay Phương Hủy Đình, lật nắp xe lên, không biết y định làm gì. Phương Hủy Đình không lên tiếng, chỉ thấy Soái Lãng nắm lấy bó dây xanh đỏ lam ra sức kéo, phựt một cái đứt quá nửa ...
Phương Hủy Đình mặt mày đau khổ, làm sao cái tên này trông giống kẻ chuyên đi phá hoại, còn đang thắc mắc thì Soái Lãng lại kéo tay cô chạy. Tới khi vào chỗ nấp an toàn, Phương Hủy Đình nhéo tay y: “Anh làm gì vậy, tôi hỏi anh đấy.”
“Hỏi thì cứ hỏi, nhéo làm gì ... Đau ác ...” Soái Lãng xoa xoa cánh tay, cô gái này tát y, y chịu được, vậy mà nhéo một cái suýt chảy nước mắt: “Đây là chiêu rút củi dưới đáy nồi, chị quên mất xe đó là của ai rồi à?”
“A ... Ý anh là ...” Phương Hủy Đình nhớ ra rồi, buổi chiều chính cái xe Ngũ Lăng kia đã mấy lần chở người tới đây, Tiểu Mộc còn chụp lại ảnh.
“Đúng, chị biết phải làm cảnh sát thế nào rồi chứ, muốn tóm phải tím trúng chỗ yếu hại, đám đa cấp này rất khốn nạn, lừa người từ khắp nơi trên cả nước, sau đó mang tới đây tẩy não, tẩy não xong lại đưa đi lừa người khác ...”
“Dưới tình huống bình thường, người và hàng hóa của bọn chúng chia ra, khiến cảnh sát không bắt được, bắt cũng chẳng cách nào định tội. Hôm nay tập kích bất ngờ thu hoạch lớn, nói không chừng ở trên lầu còn cả đống chứng cứ, thêm vào ảnh Tiểu Mộc chụp buổi chiều, có thể tạo thành chuỗi bằng chứng, dẫn đám người này đi vừa tra vừa phạt, cảnh sát kiếm vài trăm vạn chứ đùa à? ... Tôi nhắc chị, cái tòa nhà này là cái ổ lớn, lát tra tầng một với tầng phụ còn có phát hiện lớn.” Soái Lãng ngồi xổm sau góc khuất thò đầu ra, chú ý phương hướng tòa nhà B16, hiện giờ không còn che giấu nữa.
Vừa nói xong lại bị Phương Hủy Đình nhéo tai mắng: “Anh biết trước vì sao không nói?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT