Uông Thận Tu chứng kiến một màn này mặt cắt không ra máu từ từ lùi lại, lòng vừa có chút cảm giác thành tựu biến mất sạch.
      Lờ đi một chị em khác đi qua hôn gió với mình, hắn bước đi thật nhanh, nấp vào gian vệ sinh, vốc nước lên hai mắt đỏ ngầu tới phát sợ, tự nói với bản thân, nơi này không thuộc về mình, cô gái đó không thuộc về mình, vậy mà sao cái cảm giác tim thắt lại đó không sao xua đi được, hình ảnh vừa rồi cũng không sao xua đi được.
      Làm sao bây giờ, nếu trở về mà tổ chức không tiếp nhận mình, chẳng lẽ mình lại tới đây?
      Tính toán thời gian chỉ còn vài ngày nữa thôi, thân phận ấm trà lớn này của mình đừng nói là tổ chức, đối diện với đám anh em cũng khó mở miệng. Tưởng hạ quyết tâm rồi, vậy mà tới lúc sắp đi, lại có cảm giác lưu luyến, hắn không rõ cảm giác này làm sao sinh ra.
      Không lâu sau từ gian vệ sinh đi ra, Uông Thận Tu đã khôi phục bình thường, nói cười với các mỹ nữ qua lại, khom lưng mời khách vào cửa, đứng dưới ánh đèn muôn sắc loang loáng trên đầu, nhớ lại lúc đói khổ thì giờ đã như thiên đường rồi.
      Lúc ở trường học, hắn từng khao khát cuộc sống thế này, đắm chìm trong tiếng oanh yến, trái ôm phải ấp, nhưng... Nhưng tựa hồ đây không phải phong cách mình theo đuổi.
      Thời gian lặng lẽ trôi qua, 0 giờ rồi, Uông Thận Tu dìu mấy chị em uống say về phòng nghỉ. Chợt nhớ cuộc sống ở trường cảnh sát, cái đám anh em hôi hám uống say cũng thế này đây, nôn ọe bừa bãi, ca hát bậy bạ, lúc đó thống khoái thế nào, giờ lại thấy có cảm giác kìm nén, giống như hắn đang lạc lối. Những cô gái này bất kể trước mặt người khác phong quang vô hạn ra sao, con người luôn có một mặt chẳng thể cho người khác biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play