Kétttt!
Dư Tội đẩy cái cánh cửa sắt rỉ sét, ập vào mặt là một mùi thơm, mùi hoa quả, cái nhà ba tầng độc lập này là do cha y dựa vào buôn bán hoa quả mà có, không thể không nói đó là thành tựu lớn.
Dư Tội rón rén đi tới cửa sổ tầng một, cha vẫn đang bận bịu, bán hoa quả không phải dễ, nhất là lúc trái vụ, vừa bán vừa hỏng. Cha ngồi trong phòng, cẩn thận nhặt hoa quả từ hòm mang về, quả to đẹp bán lẻ từng quả với giá cao, quả nhỏ thì cho vào túi, trộn lẫn vài quả to bán cả túi, còn về phần quả dập nát thì khoét đi, bán cho khách sạn, KTV, quán bar, bọn ngốc lắm tiền là thích những thứ bóc vỏ thái miếng sẵn.
Biết làm sao, không làm thế thì có mà lỗ, còn làm thế thì được quần chúng tặng cho danh xưng vẻ vang: Gian thương.
Nhìn cha, còn thấp hơn cả mình, ở Phố Nam, người ta gọi cha là Dư Lùn, khi nhỏ vì chuyện này mà Dư Tội đập kính của người ta, trút giận cho cha, hậu quả là về bị cha đánh, lại còn phải đền tiền. Dư Tội luôn thấy cha thật vô dụng, thấy ai cũng khom lưng cúi đầu, cười nịnh nọt. Nếu có nổi giận cũng là tranh cãi với bấy bà cô mua hàng kén chọn, mặc cả từng xu, nguyện vọng lớn nhất của cha là để con trai không phải đi bán hoa quả.
“Tốt nhất là đi làm cảnh sát để bắt nạt người khác, chứ đừng để bị bắt nạt như cha, ngay cả mụ già ở tổ dân phố cũng không chọc vào được.” Cha không ít lần nói như vậy.
Dư Tội cũng muốn làm cảnh sát, mơ ước của y chính là cảnh sát ở đồn, đi bắt bọn nhãi con trung học đánh nhau, sau đó cha mẹ chúng phải tới đút lót, hay như đi tra hộ khẩu, chủ thuê nhà phải lót tay cho mình rồi. Còn mấy cái quán gội đầu, mát xa ấy à, càng cung phụng cảnh sát như cha mẹ, một tháng đi một vòng thôi còn kiếm nhiều hơn lương, nếu không vì sao đám hiệp cảnh lương chết đói lại làm việc liều mình như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT