Lý Ngốc bám theo chỉ đạo viên Vương Tấn một khoảng nằm ngoài tầm tay ông ta, mồm miệng vụng về giải thích, đúng là tìm manh mối, chính là tụ tập thôn dân lại, hỏi chuyện mấy ngày gần đây, có ai tới mua thổ sản không, hay có ai tới bán hàng Tết không? Vương Tấn nghe mà cười khẩy coi khinh, đồn trưởng trẻ này lạc lối rồi, ý đồ dùng nghiệp vụ cảnh sát giải quyết vấn đề, cách đó ở nơi này chỉ đâm đầu vào núi thôi.
Hai người một trước một sau vào ủy ban thôn, đây là ngôi nhà khang trang sạch sẽ nhất thôn rồi, lại còn có điện, cái bóng đèn 60 w chiếu sáng rực căn phòng hơn 20 m vuông xếp mấy cái ghế dài và bục nói chuyện, thôn dân đã đi hết, người ở quê đều nghỉ sớm, hôm nay thức tới giờ đã là muộn lắm rồi. Vương Tấn thấy đồn trưởng Dư và Lý Dật Phong, Trương Quan Bình ghé đầu bàn tán gì đó, nhìn kỹ thì đang chỉ một tấm bản đồ, ông ta dừng lại nghe xem thế nào.
“... Làm việc này trước tiên ít nhất phải biết nơi đó có trâu không, có bao nhiêu trâu, có khả năng ra tay không, cho nên phàm người vào thôn đều là nghi phạm, Đầu Tỏi, tìm được mấy nhóm?” Dư Tội vừa nhìn bản đồ vừa hỏi.
Lý Thuyên Dương để kiểu tóc như nhánh tỏi bị đồn trưởng Dư đặt biệt danh này, trả lời: “Có hai người bán hàng Tết, có ba nhóm mua thổ sản, ba người đổi gạo, còn mấy người đổi hạch đào... thế là mấy?”
“Tám.”
“Chín, thằng ngốc, hai người đổi gạo đi cùng nhau.”
Cảnh sát trong đồn lần đầu tiên chăm chỉ như vậy, mấy tờ giấy viết xiêu xiêu vẹo vẹo, Cao Tiểu Binh và Trương Quan Bình tranh cãi, không thấy đồn trưởng ý kiến gì, hỏi: “Đồn trưởng, nhìn gì thế, ở đó có trâu à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play