Ba tuần sau, bệnh viện nhân dân, phòng bệnh chỉ dành cho cấp bậc lãnh đạo, phòng đơn, bên trong có cả phòng tắm, TV, tủ lạnh mini, bàn tiếp khách, ban công trồng hoa tươi, không kém gì khách sạn. Dư Tội mặc quần áo bệnh nhân, giống như đang thiền, ngồi trên giường dựa vào chăn đệm.
À không phải ngồi thiền, đang chơi đồng xu, chơi tới vong ngã.
Đồng xu từ mé trong cánh tay từ từ đều đặn lăn đi, giống như có bàn tay vô hình thao túng, lăn qua cổ tay, lòng bàn tay, dần dần leo lên ngón tay, sau đó đứng lại.
Đứng rất lâu, giống như dính luôn vào ngón giữa, Dư Tội khẽ cử động, đồng xu lại quay ngược lại, vẫn là tốc độ cực chậm, cực chậm, tới cổ tay thì dừng lại.
"À, thì ra lòng càng tĩnh thì nó càng chậm."
Dư Tội cúi đầu xuống, cách đồng xu rất gần rồi, nhìn rõ từng hoa văn gần như không nhận ra được của đồng xu, chẳng biết nó có từ thời nào, cũng không biết bao người ngộ ra được đạo lý đó.
Cảm tưởng y tìm ra được nguyên nhân Hoàng Tam không làm trộm nữa, đôi mắt tĩnh như nước đọng ấy, khí độ vô uý ấy, sao lại thèm đi làm trộm, thật trớ trêu, khi kỹ thuật ăn trộm luyện tới mức tối cao, nó lại làm người ta không thiết tha trộm cắp nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT