“Này, đừng bứt dây động rừng.” Quan Kỳ Sơn nhìn thấy Dư Tội khom người muốn nhặt cục đá thì giật mình, cửa không mở, bên trong tình hình ra sao chưa rõ.
“Giờ không để ý được nhiều thế đâu.”
Dư Tội dùng thủ pháp đầu đường xó chợ, ném viên gạch bay vù vào trong, rầm, không có phản ứng, nhặt viên nữa, choang, tốt rồi, đã có tiếng cửa kinh vỡ, ném càng nhiệt tình vừa ném vừa chửi: “Mả mẹ chúng mày, vứt rác bừa bãi như vậy à?”
Giọng điệu tiêu chuẩn của cán bộ nông thôn, đúng là hữu dụng, nghe thấy tiếng bước chân, những người khác tránh hang bên chặn cửa, Dư Tội lại cao giọng chửi: “Mau dọn cho sạch đi, không dọn để tới tối ăn à?”
“Ai, đứa nào gây chuyện thế hả, rác nhà nào mà đổ vấy sang đây?” Bên trong có tiếng ồm ồm quát lại, rầm, cánh cửa gõ mỏi tay không mở giờ mở ra rồi.
“Này, nhìn đi, không phải rác nhà anh thì là nhà ai?” Dư Tội hung hãn chỉ mặt.
Tên mở cửa định chửi lại đột nhiên bị người ta bịt mồm, vốn còn kêu được, nhưng không ngờ phát hiện người bịt mồm mình là nữ nhân mặt rỗ kinh dị vô cùng, sợ nhũn người luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT