Dư Tội quay ngoắt người lại quả nhiên là Lâm Vũ Tịnh trong bộ cảnh phục cảnh ti cấp một oai phong đứng đó mỉm cười, ánh nắng vàng có phần nhợt nhạt xuyên qua tầng mây dày chiếu xuống ngõ sâu tĩnh lặng, cũng chiếu lên, cũng chiếu lên người cô, làm thân thể cô như phủ thêm lớp ánh vàng, thần bí mỹ lệ.
Chị Lâm về rồi.
Trong lòng Dư Tội chỉ có đúng một suy nghĩ như thế, miệng cười toét ra, đôi mắt rực rỡ hơn cả ánh mặt trời ấy, mừng rỡ bỏ anh em chạy luôn, chân còn vấp vào nhau.
Lâm Vũ Tịnh che miệng cười khúc khích, niềm vui bừng lên trong tích tắc từ đôi mắt chàng trai nhỏ đó khiến lòng cô nhộn nhạo, khuôn mặt luôn nghiêm nghị có chút thêm ôn nhu hiếm có, giây phút đó cô đột nhiên nảy ra suy nghĩ lạ, cô thích Dư Tội có lẽ vì sự yêu thích từ đáy mắt chàng trai xấu xa này.
Một cảnh đoàn tụ cảm động, có người lại phá, Rậm Lông thấy Dư Tội trọng sắc khinh bạn trắng trợn như thế, cố tình gọi: “Này, này sắp tới giờ cơm rồi...”
“Không ăn nữa.” Dư Tội không thèm quay đầu chạy thẳng tới mặt Lâm Vũ Tịnh vừa ra ngoài phá án hơn tháng mới về.
Lâm Vũ Tịnh khôi phục dáng vẻ thường ngày, lườm một cái cảnh cáo, không cho y có hành động quá khích, tới chào hỏi mọi người sau đó cùng nhau lên xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play