An Gia Lộ thở phào, té ra là nói linh tinh, lấy lại được ưu thế, ra sức chế giễu Dư Tội: “Hoàng tử bạch mã à? Ôi, ở đâu thế? Mang ra đây cho mình xem nào, mình đang muốn tìm một người đây.”
“Muốn xem à?” Dư Tội lấy di động ra, An Gia Lộ tò mò thì y xoay máy hướng về bản thân chúp tách một cái đưa tới: “Trông thế này này, miễn cưỡng chứ hả?”
An Gia Lộ cầm di động xem, chính là Dư Tội đang cố tình làm vẻ thâm trầm, lại còn nụ cười xấu xa chưa kịp tắt hẳn, phì cười trả lại: “Đúng là chỉ đạt tới mức độ miễn cưỡng thôi.”
Dư Tội lấy di động ngắm nghía, cứ như đang đánh giá người khác: “Mình thấy anh chàng này được mà, trừ hơi đen một chút ra thì mặt khác vượt qua mức miễn cưỡng.”
“Mặt cậu thật dầy, đen xì xì mà dám nói mình là hoàng tử bạch mã.” An Gia Lộ càng lúc càng không nể mặt, bất tri bất giác hai người kéo gần không ít.
“Hình như Shakespeare nói một câu thế nào nhỉ, trong lòng mỗi người đều có một Hamlet, nói cách khác, mỗi người đều là hoàng tử trong mắt một người khác.”
Suy diễn linh ta linh tinh, An Gia Lộ chú ý hình tượng, sợ bị người khác nhìn thấy, nhưng cô thực sự không nhịn được cười, cằm hơi hếch lên chỉ tay: “Hoàng tử, có phải chàng quên phải tặng hoa hồng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT