“Nghi phạm khai rồi sao?” Lý Vệ Quốc thở phào nhẹ nhõm, nói thật là ông ta không giỏi chịu áp lực, công việc trước nay nhàn hạ, chủ yếu liên quan tiếp đãi, liên lạc, ấy vậy mà bỗng dưng gặp phải thứ tai bay vạ gió này, nên cuống cả lên mời khắp từ ông già sắp về hưu như Mã Thu Lâm tới ba chàng trai mới vào nghề, cuối cùng chuyện đâu vào đó: “Ha ha ha, Lão Hứa, tôi biết có thể trông cậy vào anh mà. “
Ai dè Hứa Bình Thu đáp tỉnh bơ: “Không, chúng vẫn chẳng nói câu nào giá trị, vụ án cũng chẳng có gì tiến triển.”
“Cái … cái gì, anh đùa tôi đấy à?” Lý Vệ Quốc từ thiên đàng rơi xuống đất, đang sốt hết cả ruột mà đối phương bình chân như vại, việc này đã bị áp lực lớn từ chính phủ tỉnh, giờ tự chuốc thêm áp lực dư luận, ông ta không hiểu vì sao lại làm chuyện ngu ngốc như thế.
“Lão Lý, bình tĩnh nào, không phải trêu anh đâu.” Hứa Bình Thu mất một lúc mới vỗ về được ông ta, cười đầy ẩn ý: “Đóng cửa lại nói chuyện nhé, vụ án này nếu nhìn ở góc độ khác thì anh thấy sao, thử đứng từ góc độ thương nhân mà nghĩ thử xem.”
Lý Vệ Quốc nén giận xuống, được dẫn dắt, dần nhớ lại tình huống từ lúc vụ án diễn ra, có điều vẫn không thấy có gì sáng sủa hơn, lắc đầu: “Có gì khác chứ?”
“Thế này đi.” Hứa Bình Thu thay đổi phương thức đàm thoại: “Anh thấy người có khả năng gây án nhất là ai, lựa chọn có mấy loại, một là tùy cơ gây án, hai là gây án lưu động, ba là gây án có dự mưu.”
“Còn phải nói à, là cái thứ ba, nhưng mà chẳng nói gì lên được kẻ gây án là ai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT