Ngõ sâu hun hút, khuất sâu thân cây lớn, bốn bề vắng vẻ, khung cảnh như bãi tha ma bỏ hoang, một ông già ba chàng trai trò chuyện về giang hồ, nghe rất bình thường, chừng đó là dĩ vãng xa xôi rồi, giống như khu dân cư hoang vắng xập xệ này.
“Vì các cậu không quát tháo vào mặt lão già này, hơn nữa đóng kịch khéo lắm, tôi không phát hiện, nếu không phải cớm thì tôi đã nghĩ là đệ tử của đám huynh đệ già rồi.” Đỗ Địch tay như chớp bắt lấy tờ tiền bị rơi, để lại vào tay Dư Tội, thực sự giống có ý truyền y bát, ông ta không còn nhớ nổi từ lần cuối cùng được người ta tôn trọng là bao giờ, lâu rồi, lâu quá rồi.
“Còn một điều nữa thỉnh giáo lão tiền bối... Nếu như cổ nạn nhân có dây chuyền lớn, làm sao lấy đi được ở tình huống mặt đối mặt, ngay chỗ đông người?” Dư Tội hỏi.
“Ồ, loại thủ pháp đó gọi là ăn hàng sống, nghe qua đơn giản nhưng không dễ đâu, trừ tay phải thật nhẹ còn có công cụ hỗ trợ, để ở dưới móng tay hoặc đốt ngón tay.” Đỗ Địch chỉ ngón tay đen đúa quăn queo của mình: “Khi di chuyển tầm mắt, làm động tác giả, ví như dẫm vào chân cậu, đẩy một cái... Trong tích tắc thất thần ấy, chưa tới một giây, cắt đứt dây chuyền, để nó tự nhiên rơi vào tay … xong vẫn là chuyện rất nguy hiểm, không mấy ai dám làm.”
Vừa nói vừa làm mẫu, khiến Dư Tội càng hiểu rõ hơn vài phần, hôm đó gió thổi khăn lụa, mỹ nữ trẹo chân, hai vợ chồng tới đỡ, giả vờ đứng không vững ngã vào người đối tượng, có thể làm rất nhiều động tác.
Té ra là có công cụ hỗ trợ, Dư Tội phạm sai lầm ở chỗ này, luôn cho rằng đối phương chỉ dựa vào hai ngón tay thần kỳ, bất tri bất giác tự gây ảo tưởng về thần trộm đẩy mình sai đường.
“Tiền bối có làm được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT