Hà, thở ra một lần hơi trắng, tranh thủ làm vài động tác thể dục, hít thở không khí trong lành hiếm có ở thành phố ô nhiễm này, sau đó mang thứ cảm giác quái lạ đó về xe, trong lòng Dư Tội vẫn bị câu chuyện giang hồ của Mã Thu Lâm lấp đầy. Dù tính cách có cô độc lãnh đạm ra sao, y vẫn là chàng trai trẻ, đang tuổi nhiệt huyết, bất giác tay sờ má trái, không phục, rút di động ra: “... Lạc Đà, anh tra được bao nhiêu người rồi... Hả, có người chết rồi à, chết tạm thời không tính, tính người sống thôi, ở thành phố Đại Nguyên... Hả, lề mề thế, nhanh lên, lát nữa tôi tới đơn vị của anh... Cái gì, anh bảo tôi không chỉ huy được anh à, có tin tôi gọi một cú điện thoại lãnh đạo của anh phải lật đật chạy tới không... Quên mất, lãnh đạo của anh là mỹ nữ, thế thì không cần, tôi tự chạy tới...”
Trong điện thoại đùa vài câu, công việc kiểu này thiếu Lạc Đà không làm nổi, chỉ là biển người mênh mông không biết có tìm được không.
Không, nhất định sẽ tìm được, mới nghĩ thôi mà má trái Dư Tội ngưa ngứa.
Vừa khởi động xe, chợt nhớ ra, ái dà, đằng sau vẫn còn có tiếng ngáy khò khò. Dư Tội đẩy mấy cái, hai người kia mơ mơ hồ hồ làu bàu không chịu dậy, xem ra cách bình thường không xong, đổi cách, đặt tay lên cổ hắng giọng vài cái hô: “Phát trợ cấp, phát trợ cấp, ai chưa lĩnh?”
“Tôi tôi tôi...”
Lý Nhị Đồng ngồi bật dậy ngay lập tức, mở mắt ra phát hiện chân tướng, lẩm bẩm chửi Dư Tội mấy câu hết sức vô văn hóa, tục tĩu ở cái cấp độ không thể chấp nhận được. Dư Tội dở khóc dở cười an ủi người anh em nghèo khổ nằm mơ cũng muốn tăng lương.
Thử Tiêu vẫn ngoan cường chưa thèm dậy, Lý Nhị Đông biết điểm yếu của hắn, học trò vừa rồi của Dư Tội, ghé vào tai hét lên: “Tế muội tử có thai rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play