“Anh cứ nói.” Mặc dù tướng mạo hung dữ, trình độ văn hóa chẳng cao, đội trưởng Lưu khiến Dư Tội rất nể phục, vì thế nghiêm túc lắng nghe.
“Ý tôi là, ngàn vạn lần đừng háo thắng, chuyện này không có kết cục tốt đâu, cậu không làm được, chắc chắn bị phê bình, còn cậu mà làm được, chứng tỏ đồng nghiệp khác của chúng ta vô dụng. Vốn không ai ưa chúng ta rồi, luận công trao thưởng sẽ không có phần của chúng ta đâu, nên cậu nên khéo một chút.”
Dư Tội nhìn ra lo lắng trong mắt người đội trưởng già, phàm người ở tuổi này mà còn chết dí ở cấp phó khoa, làm việc gì cũng vô cùng dè dặt, lo lắng trùng trùng.
Thử Tiêu nhảy vào cướp lời: “Còn không phải sao, làm được việc thì vinh quang thuộc về người ta, làm không được chúng ta thành bọn hề không tự lượng sức, không chừng bị đổ tội làm lỡ thời cơ phá án, chúng ta không làm là được, bảo họ đi mời người khác ấy.”
“Đẩy đi không dễ, toàn là lãnh đạo, ngay cả lái xe cũng có cảnh hàm cao hơn chúng ta.” Lý Nhị Đông ấm ức lẩm bẩm.
Lưu Tinh Tinh quay đầu nhìn hai tên phía sau, kỳ thực lo hơn là, mấy chàng trai nếu vào thời điểm hiện tại gặp bất lợi, e về sau khó trở mình.
“Tôi hiểu rồi, xem tình hình thế nào đã... Chỉ là lãnh đạo mà muốn chụp trách nhiệm lên người, muốn trốn cũng không được, tám phần chúng ta phải tiếp nhận rồi.” Dư Tội nổ máy, tiếp tục lên đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT