Kiều Tiểu Thụy rút kinh nghiệm, lần này hắn không dám tới chỗ vắng người nữa mà ra đường lớn, chọn chỗ đông mà đi, cứ nghĩ như thế là không còn phải sợ cảnh sát hay lưu manh nữa. Ai dè tính sai rồi, lúc này trên đường, mấy tên đầu trọc, xăm mình đang nhìn với ánh mắt rất khả nghi, hắn ngửi thấy mùi nguy hiểm, vừa định chạy thì có kẻ rút vũ khí ra, dao bổ dưa dài cả thước.
Kinh sợ lùi lại sau, cũng có bốn năm tên cầm dao đi tới, hắn ném bừa chai nước vào một nhóm, nhảy qua lan can, lao về phía đường cho người đi bộ, trà trộn vào đám đông lẩn mất.
Đám người phía sau dai như đỉa, cứ hướng đó gạt người đi đường tìm kiếm, hắn muốn thong thả cũng không được chạy vội đi, mà chạy càng lộ mục tiêu, nhưng còn cách nào, ngoài chạy chỉ có thể chạy nhanh hơn nữa mà thôi.
Lòng lạnh buốt, xem chừng liên tục hai nhóm đồng bọn bị đánh, giờ thì không thể nồi da nấu thịt, lão đại thẳng tay thanh trừng mình rồi.
Mười năm mưa gió chốn giang hồ
Đầu đường phơi xác hồn về nơi mô?
Bi thương dâng lên trong lòng, Kiều Tiểu Thụy gạt nước mắt mà chạy, chạy mãi cũng tới lúc kiệt sức, roẹt, rút dao thủ công ra, liều thôi, chó cùng rứt dậu rồi, cho dù bị chém chết cũng phải kéo vài tên theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play