“Chuyện này thật ra không hề khó...” Dư Tội lại ngáp cái nữa, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, hôm qua hẹn hò đêm khuya, lưu luyến mãi không về, gió to sương nặng, lại thêm uống rượu, không đau đầu sổ mũi mới kỳ, nhưng trong mắt người khác lại là hình tượng tận tụy vì nhiệm vụ.
“Hay nghỉ ngơi chút đã, chiều chúng ta họp tiếp?” Tôn Thiên Minh thiện chí nói.
“Không sao, khó chịu một chút, vẫn gượng được, kỳ thực bọn tội phạm chuyên nghiệp không sợ cảnh sát, vì chúng bị đả kích nhiều tới trơ lỳ rồi, cũng quen với phương thức hành động của cảnh sát, vì thế phân cục ba đừng xen vào vội.”
“Ồ, cậu muốn diễn tiếp vài màn như hôm qua?” Đội trưởng Tôn lĩnh ngộ cũng không tệ.
“Đúng, diễn kịch, nhưng nội dung thì thay đổi.”
“Tôi tán thành biện pháp này, nhưng hôm qua phía các anh đã đánh bị thương hai người của bọn chúng, chẳng may chúng cẩn thận tạm tránh phong ba rồi thì sao?” Tôn Thiên Minh bắt đầu tính toán độ khả thi.
“Đội trưởng Tôn, anh nên nghĩ thế này, bọn chúng đã thoát rất nhiều lần kiểm tra rồi, gây dựng lên cả tổ chức tầng lớp trong ngoài, làm sao để bọn trộm vặt không biết từ đâu tới cướp đi địa bàn dày công gây dựng. Nếu nguy cơ xảy ra, bọn chúng sẽ dốc toàn lực để bảo vệ địa bàn, miễn là chúng không ngửi thấy mùi cảnh sát.” Nói xong Dư Tội lại ngáp, chẳng thèm che giấu gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play