“Chẳng lẽ cậu không có lòng tin?” Lưu Tinh Tinh tò mò hỏi Dư Tội đứng im chẳng phản ứng gì.
“Lòng tin thì có, nhưng mà đội trưởng này, anh bảo chúng tôi đưa cô ta theo à, vướng víu lắm.” Dư Tội nói thẳng, ngay từ đầu y đã không có thiện cảm với cô gái đó.
“Hả, tôi vướng víu thế nào?” Lai Văn đang hí hửng đứng bên cạnh Lưu Tinh Tinh, nghe câu này tỏ ra không vui.
Lưu Tinh Tinh không dám đắc tội với người ta, phóng viên báo tỉnh, lại còn thông qua tòa báo liên hệ với cả lãnh đạo rồi, vạn vạn lần đừng xem nhẹ một cô gái, nhất lại là cô gái trẻ trung xinh đẹp. Lai Văn còn có tinh thần cầu tiến cao như vậy, chỉ cần cho cơ hội, không biết sau này người ta lên lên vị trí nào, vả lại không chỉ cô gái này, ban tuyên truyền cục cũng tới, Lưu Tinh Tinh mắng Dư Tội: “Cái thằng bé này, nam nữ phối hợp làm việc không mệt, đó là tổ chức chiếu cố đám độc thân các cậu... Làm việc cho tốt, bảo cô bé đi theo ông già như tôi, người ta còn chẳng chịu, cứ quyết thế đi.”
Lai Văn nghe mà ngứa răng, té ra mình thành phúc lợi đem tặng à, nhưng cơ hội hiếm có, cô đành cố nén giận, nhưng nhìn ba người kia, Dư Tội không nói, hai người kia cũng nhìn mình tựa cười tựa không: “Sao lại nhìn tôi, mặt tôi có hoa à?”
“Mặt cô không có hoa nhưng tôi thì lòng hoa nở rộ.” Thử Tiêu hớn hở ra mặt, quên luôn Dư Tội dặn dò khi nãy, thấy mỹ nữ là híp mắt.
“Mỹ nữ, có bạn trai chưa?” Lý Nhị Đông định cười thật phong đô, nhưng không biết lọt vào mắt người ngoài, vô cùng khả ố, lại còn thô thiển tự giới thiệu: “Tôi chưa có bạn gái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT