Hàn Phú Hổ tuy trông rất có khí chất giang hồ thảo mãng, không ngờ trà đạo cũng am hiểu, trong phòng chỉ còn hai người, tự mình pha trà, cầm ấm tử sa, rót trà cho Dư Tội, sau đó cho tay vào túi lấy ra một thứ giống như viên thuốc cảm hình con nhộng, tay thuần thục bóc vỏ, đổ thứ tinh thể vàng trong đó vào chén trà, tan đi rất nhanh: “Dư huynh đệ, người ngay không nói chuyện gian trá, thứ này thuốc Tây gọi là GHB, một loại thuốc gây ức chế thần kinh được kiểm soát chặt chẽ.”
Có vẻ như là thăm dò, nhưng chỉ thăm dò được đôi mắt hoang mang, Dư Tội tuy liệt kê là thành viên tổ chuyên án, xong chưa bao giờ tiếp xúc với thứ này, hồi lâu mới hỏi một câu ngớ ngẩn: “Không phải là ma túy à?”
“Nếu muốn tính vào thì cũng thuộc loại ma túy, nhưng đem so với ma túy đá, thuốc phiện thì còn kém lắm.”
“Anh đã thẳng thắn thì tôi cũng không quanh co, thứ này tôi không dính vào đâu, anh muốn chở hàng điện tử, thậm chí phạm pháp một chút, hàng lớn tới mấy tôi cũng dám nhận... Thế nhưng ma túy thì thôi.” Dư Tội lắc đầu từ chối dứt khoát.
Nhưng có những chuyện làm hay không, không phải không muốn là được, Hàn Phú Hồ chẳng khuyên nhủ, lấy ra một bức ảnh đẩy tới: “Cậu nhất định không quên được phải không?”
Dư Tội khẽ rùng mình một cái, mặt mày trở nên khó coi, là tên mặt sẹo nhận hàng ngày hôm đó, tên Vương Bạch, biệt danh Ba Thử, bị truy nã mấy năm rồi, tuy lặn mất tăm nhưng trong giới XHĐ vẫn còn lưu truyền sự tích của hắn.
“Xem ra là vẫn nhớ, cậu đã giúp người ta vận chuyển một xe rồi, còn sợ nữa sao, một lần hay một trăm lần cũng không khác gì nhau cả... Hoặc tôi nói thế này, cậu có vận chuyển hay không cũng đã chẳng khác gì nữa rồi, nếu tên này xảy ra vấn đề, cậu nói xem hắn có lôi cậu ra lập công chuộc tội không?” Hàn Phú Hổ cười nhạt, ngôn từ uy hiếp rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT