Chập tối, một chiếc xe hàng cỡ lớn từ đường cao tốc Thâm Cảng rời khỏi trạm thu phí, nộp tiền, nhận lại tiền lẻ, Dư Tội kéo cửa kính xuống hóng gió mát, nghe thấy tiếng huýt sáo đắc ý của Tôn Nghệ, vung tay bợp một phát: “Lái chậm chút, đi xe với anh làm tôi giảm thọ 20 năm.”
“Ha ha ha, thế chẳng phải là tôi vì dân trừ hại rồi à?” Tôn Nghệ nói thế xong vẫn giảm tốc độ xuống, khi sắp tới thành phố tò mò hỏi: “Dư Nhi, trên xe chở cái gì thế?”
“Nhiệm vụ bí mật, không được hỏi.” Dư Tội bợp phát nữa, mắng: “Ai cho anh gọi Dư Nhi, phải gọi là đại ca.”
“Á, cái thằng buồi này vênh váo quá rồi, cậu đừng có lợi dụng cơ hội nhé, nói cho cậu biết, về nhà tôi tính sổ …. mà nhiệm vụ bí mật gì?” Tôn Nghệ chỉ được giao nhiệm vụ là lái xe, lái thì đã đời rồi, xông qua cả trạm kiểm tra, sướng khỏi nói, nhưng không hiểu mình đang làm gì, rõ ràng sắp thành cảnh sát lại đi làm chuyện chống đối cảnh sát, cứ thấy sao sao đó.
“Đừng hỏi nhiều, biết quá nhiều không tốt đâu.” Dư Tội không phải tuân thủ điều lệ bảo mật mà muốn nói, giờ y thấu hiểu câu biết càng ít càng tốt rồi, không muốn anh em mình dính dáng sâu hơn.
“Không nói thì tôi không lái xe cho cậu nữa, bằng vào cái gì mà tôi phải đi hầu hạ cậu.” Tôn Nghệ hậm hực đe dọa.
“Dừng lại!” Dư Tội rống lên một tiếng làm Tôn Nghệ giật mình đỗ xe lại bên lề đường, chỉ thấy Dư Tội hùng hổ chỉ mặt hắn: “Vì cái gì à, vì tôi phải liều cái mạng này mới thành lão đại của tổ chức buôn lậu, anh là thủ hạ, có thứ thủ hạ nào đi cãi lại lão đại? Nói lại lần nữa, lát nữa đưa hàng, anh ngồi im trên xe cho tôi, không được đánh phát rắm nào hết, nghe rõ chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT