Còn lúc này Dư Tội đi đường hết sức nhẹ nhàng, chỉ có khoảng 15 phút đầu tiên là phải vật lộn với con đường nhỏ gập ghềnh tối om, sau khi y vào đường cao tốc thì chuyện đơn giản rồi. Trời mưa tốc độ trên đường giảm xuống không ít, ai cũng lái xe hết sức cẩn trọng, không như bình thường đám lái xe chở hàng cứ đi bạt mạng, đâm ra trời mưa bão thế này lại còn an toàn bằng mấy lúc bình thường.
Không qua lâu thì đường phía sau bị phong tỏa, mưa tuy lớn, nhưng không gây ra sụt lở, cứ như vậy lái xe xuyên đêm xuyên mưa gió, tới một giờ sáng nhìn thấy ánh đèn trạm thu phí. Theo chỉ thị nhận được thì Dư Tội không tiếp tục tới Quảng Châu mà là qua trạm thu phí rời đường cao tốc.
Từ lúc lên đường tới giờ đã qua hai trạm kiểm tra, trong tay y có đống hóa đơn đống chứng từ, bên kiểm tra cũng nghiêm, soi giấy tờ, lên xe, thậm chí nạy cả thùng hàng ra, kết quả vẫn vẫy tay cho đi.
Thế là Dư Tội yên tâm, tổ chức mới chưa tin tưởng y, cho nên trước tiên để y chạy thử một chuyến đúng quy trình, làm quen với nghiệp vụ để lần sau dùng. Nói thật, sống hai mặt, lại còn làm chuyện phạm pháp khá áp lực, thế nên Dư Tội hiểu ra mình đang làm chuyện đúng luật thì rất thoải mái, ung dung đi hơn trăm km, cho tới trạm thu phí y mới nhớ ra thân phận của mình.
Đúng rồi, mả cha nó, quên béng mất, anh đây là cảnh sát nhân dân chứ có phải lái xe vận chuyển hàng lậu đâu, phải báo về nhà một tiếng.
Đúng rồi di động, Dư Tội cầm lên, nhưng y rất cẩn thận cân nhắc có nên dùng thứ này báo tin về nhà hay không, chẳng may bị theo dõi thì quá ngu, nhìn kỹ một cái phải thốt lên: “Oa, vãi lều, đứa nào làm thế này, quá giỏi.”
Đó là cái di động không hề có bàn phím, chỉ có thể nghe không thể gọi, muốn liên hệ với bên ngoài à, không có cửa đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play