Thời đại phát triển phi tốc khiến tội phạm và đả kích tội phạm đều có bước nhảy vọt, dù nói câu đạo cao một thước ma cao một trượng, nhưng luôn có niềm tin thiên lý bất dung gian, tà không thể thắng chính.
Trong đại đội hình sự số hai, Nghiêm Đức Tiêu, Lý Nhị Đông mang ra một tấm băng rôn đỏ, treo ở cửa chính “Lễ mừng công vụ án 1.23".
Đúng, là lễ mừng công, hai người này bị phái ra cửa trực ban, vì cái nơi chật hẹp này xe nhiều một cái là tắc. Tôn Nghệ và Ngô Quang Vũ thì đảm nhiệm vai trò bảo an khách sạn, nhảy lên đi đỗ xe cho lãnh đạo, lãnh đạo cục tới không ít, mà người trên tỉnh cũng xuống, vụ án chấn động dư luận này theo lời đồn do một thực tập sinh phá giải được, còn tham gia cả tiểu tổ truy bắt, vượt qua hai ba tỉnh, bắt về hung thủ cướp tài sản giết người.
Thực tập sinh lập công lớn đó chính là Giải Băng, cũng là nguyên nhân khiến mấy anh em không thoải mái, thấy buổi lễ đi được một nửa, Nghiêm Đức Tiêu định chuồn, Lý Nhị Đông uy hiếp: “Thử Tiêu, dám chuồn một mình à?”
“Đứng thêm một lúc có thiệt thòi gì đâu.” Nghiêm Đức Tiêu dỗ trẻ con: “Để tôi mua cậu chai nước ngọt nhé?”
“Trà lạnh, thứ khác không uống.” Bên trong đã mở hội, bọn họ ở ngoài không còn nhiều việc để làm nữa, Lý Nhị Đông tới muộn nên không biết chuyện, hỏi hai người kia: “Tôn Tử, chuyện là thế nào, hình như là Giải Băng được thưởng hạng ba, mẹ nó chứ, hắn tới đây khi nào thế?”
“Bọn tôi tới sớm hơn cậu có một ngày, làm sao biết.” Tôn Nghệ bực tức, lúc ở trường đã chướng mắt với thằng này rồi, thế quái nào giờ vẫn nhìn cái bản mặt khó ưa đó: “Chẳng qua mèo mù vớ cá rán thôi, ê, kìa, ai, này, này...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play