Cứ nghĩ tới tới Hứa Bình Thu là máu Dư Tội lại như hồ dung nham đang sôi, bên trên có vũ cảnh tuần tra, bọn chó khẳng định đợi lúc thay ca để ra tay, nhìn về phòng, lối đi tới cửa sắt chưa tới mười mét, nếu đập cửa, chắc kinh động tới quản giáo bên ngoài, nếu trong phòng có người xác phơi ra đó, thì chắc chắn từ nghi phạm tới quản giáo không ai thoát khỏi can hệ.
Mẹ nó, dù chết cũng phải kéo thêm vài thằng chết, không thể cho thằng chó nào được yên lành hết.
“Thằng oắt con, hơi bị bố láo đấy.”
Có người nói sau lưng, Dư Tội quay đầu một nửa thấy bốn thằng trong phòng trèo ra chỗ hóng gió, có cả thằng bị y đá gục khi nãy đã bò dậy được mắt tràn ngập thù hận. Thằng vừa lên tiếng thiếu một cái răng, khẩu âm Lưỡng Hồ, mắt chứa sát khí, tám chín phần là loại rác rưởi ăn cướp.
Dư Tội không đáp, từ từ di chuyển, lùi vào góc tường, chỗ này hẹp, tiện phòng thủ, có tường để dựa, không sợ bị bao vây, có điều động tác này của y bị người ta cho là sợ hãi, bốn thằng cười đểu từ từ đi tới, điệu bộ như mèo vờn chuột.
Đám trong phòng kéo ra xem trò hay không ít, ánh mắt hưng phấn hoặc tàn độc, người mới tới trước kia đều tiếp đãi như thế, đứa sợ quỳ xuống, đứa sợ đãi ra quần, đứa khóc lóc cầu xin, người mới dù hung hãn tới mấy đối diện đám đông vẫn là cừu non đợi thịt.
“Á à, thằng này đúng là ngông, đứa nào đánh cho nó phục, tao thưởng 5 cái bánh mỳ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play