Thừa lúc hỗn loạn, tiếng la hét rung trời, đánh nhau tưng bừng Giản Phàm cũng định thừa nước đục thả câu, nhưng mà không ngờ mình không tiến mà lui, té ra bị Hạnh Nhi kéo ngược lại liền bảy tám bước rời xa hiện trường. Giản Phàm biết cô lo cho mình, trấn an: “Không sao, chúng ta đang chiếm thượng phong mà.”
“Không sinh sự thì anh chết à, người ta đã thu vũ khí vào rồi, anh lại còn vẽ chuyện thêm.” Dương Hồng Hạnh chỉ mũi quát mắng: “Chẳng trách trước kia dăm bữa nửa tháng bị người ta tóm vào ban đốc sát, chả oan tí nào.”
Nuốt nước bọt, cái giọng điệu càng lúc càng giống mẹ, Giản Phàm né ngón tay ngọc thon thon của Hạnh Nhi, giải thích: “Em không hiểu, nắm đấm nói chuyện tốt hơn nhiều, bọn này đáng nghi lắm.”
“Anh mới là kẻ đáng nghi nhất ấy.” Dương Hồng Hạnh không vui.
Giản Phàm sợ chiêu này của mẹ chứ không sợ vợ, cười hì hì nắm tay cô, hôn chụt một cái, Dương Hồng Hạnh vội rút tay về, còn chưa kịp phản ứng thì cái thứ tai họa đó lại chạy vào đám đông hô lớn: “Tránh đường, tránh đường.”
Đám lưu manh dễ bảo hơn đặc cảnh nhiều, rối rít tách sang hai bên, còn quát kẻ khác
“Tránh ra cho Phàm ca đi", sau đó mấy tên
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT