Thời gian tới 0 giờ 07 phút, cách kỳ hạn nộp tiền chuộc chưa tới 7 tiếng, Giản Phàm đứng dậy rót cốc nước nóng thong thả uống, từ lúc nói chuyện với Lý Uy xong tới giờ y mới ngồi dậy, còn không rõ Ngũ Thần Quảng với Tằng Nam đi lúc nào.
“Lại đang nghĩ gì thế?” Tần Cao Phong mỗi lần nhìn Giản Phàm là một lần luyến tiếc. Ba năm trước hắn cùng Lục Kiên Định tới Ô Long, chuyên môn đem một đống phần thưởng bằng khen huy chương giao cha mẹ Giản Phàm, mục đích là để thuyết phục y từ bỏ ý định, một tài năng như thế trong nghề này là vô cùng hiếm có.
Thế nhưng lần đó bọn họ không gặp được Giản Phàm, mà về sau y càng cố tình né tránh người quen, giờ nhìn y tích cực tham gia vụ án, biểu hiện vẫn xuất sắc như cũ, ý định kia lại trỗi dậy, chỉ là hi vọng càng mong manh.
“Tất nhiên là vụ án rối, anh nói trước đi, tôi thảm khảo một chút.”
“Nhưng tôi không nghĩ tới vụ án.”
Giản Phàm ngẩng đầu lên, tò mò hỏi: “Vậy anh nghĩ cái gì?”
“Cậu, từ chỗ cậu, tôi có thể phân tích được động tĩnh của nghi phạm, tin không?” Tần Cao Phong đột nhiên cười, không biết có phát hiện gì mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play