Một cái xe thùng đi ngược từ từ tiếp cận cửa một căn nhà màu xám trong chi đội đặc cảnh, tường cao, lưới điện, đây là trại tạm giam.
Nghi phạm Hàn Công Lập đeo còng toàn thân, đầu bị chùm kín, bị người ta xách lên xe, xích vào ghế sắt, trong khoang xe kín mít, tối đen không nhìn thấy ngón, ở cái xe áp giải trọng phạm này chỉ có thể nhìn thấy một thứ: Bóng tối.
Xe được bịt rất kín, không cảm giác được xe di chuyển, chùm mặt chỉ cảm giác được tiếng động cơ khe khẽ, trong hoàn cảnh đó cảm giác duy nhất tràn dâng trong lòng là xong rồi.
Xong thật rồi, ngày về xa xăm, cuối cùng không ngờ tới báo ứng thế này, e quay đầu lại chẳng còn gì, vợ trẻ con thơ, giờ không biết ở nhà ra sao. Vất vả phấn đấu kinh doanh bao năm, hết rồi, đời này của mình hết rồi ... Tuy nói đi đêm lắm phải có ngày gặp ma, mình rửa tay rồi còn nhảy vào vũng nước đục này, Hàn Công Lập càng nghĩ càng hối hận.
Phạm vi hoạt động của hắn rất hữu hạn, không biết do ám thị tâm lý hay sao, cảm thấy lưng ngứa ngáy, ngứa toàn thân, không không cách nào gãi được, cử động mạnh một chút là còng siết vào người, tư thế ngồi càng ngồi càng khó chịu.
Hàn Công Lập ngồi trong bóng tối, bốn xung quanh im phăng phắc, không rõ thời gian trôi đi bao lâu, thi thoảng toàn thân run lên.
Là do lạnh? Hay sợ hãi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play