Hễ chỗ nào đông người là loạn, loạn rồi khó nếm ra mùi vị thức ăn nữa, đám nữ sinh cứ liên tục mời rượu Giản Phàm, lại còn hùa nhau giục Dương Hồng Hạnh mời rượu Giản Phàm, lúc này Giản Phàm biết ý đồ của đám nữ sinh rồi, thả lỏng tận hưởng, chỉ là phải thừa nhận, Dương Hồng Hạnh khiến người ta phiêu diêu không thôi, hai mắt mê ly, tựa như đóa hoa e ấp chớm nở, cái khí thế thường ngày không còn, thay vào đó là thẹn thùng vô hạn, đặc biệt là tư thế mời rượu, như mời tình lang.
Rượu này không thể chối từ, thần hồn có chút điên đảo, Giản Phàm hồ đồ uống liền ba chén.
Ba chén này còn chưa tiêu hóa, Lương Vũ Vân đã rót ba chén nữa: “Giản Phàm, anh luôn gọi em là phỉ nữ, nữ phỉ, em không giận, biết vì sao không?”
“Không biết.” Giản Phàm lắc đầu.
Lương Vũ Vân hai má hồng hồng, giận dỗi nói: “Đồ ngốc, em thích anh chứ sao? Giả vờ hồ đồ, phạt anh uống ba chén, không bắt anh uống một mình, em uống cùng anh!”
“Phạt phạt phạt, uống uống uống.” Cả đám đồng thanh hô.
Rồi, Giản Phàm lại thêm ba chén.
Hết Dương Hồng Hạnh ôn nhu lại tới Lương Vũ Vân nhiệt tình, sau đó là Ngưu Manh Manh giở giọng em út đòi uống cùng, không uống không được, tiếp đó Tần Thục Vân, chẳng biết là lý do gì ... Uống nữa ... Giản Phàm bình thường mồm miệng ác độc chẳng nhường nhịn ai, hôm nay biểu hiện làm mọi người bất ngờ, ai mời cũng uống, uống tới các cô gái và phục vụ kinh hãi, sợ y xảy ra chuyện.
Uống hết một vòng, thức ăn chưa đụng đã là bao, ba chai rượu chỉ còn non nửa, trừ Lương Vũ Vân và Dương Hồng Hạnh, các cô gái khác không uống được nữa, uống trà hoặc nước ngọt, làm Giản Phàm yên tâm một chút.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT