Thái độ ngông nghênh cỡ này làm Mạnh Hướng Duệ choáng váng, cứ tưởng thấy nghi phạm vì bị vạch trần mà lúng túng, ai ngờ người ta nổi giận, ánh mắt dữ dội đó khiến ông ta ấp úng: “Đó chỉ là nghi thôi, chúng tôi đưa ra nghi vấn, không phải kết luận, anh không cần kích động như vậy!”
Giản Phàm cười khẩy : “Tôi cũng nghi ngờ các anh lòng dạ bất chính trong vụ án này.”
“Cái gì? Ăn nói hàm hồ.” Dương Phong vỗ bàn, nghi phạm quá lắm rồi: “Anh có ý gì, bao nhiêu chứng cứ chỉ vào anh, còn thấy oan à? Thái độ của anh càng ngày càng bất hợp tác đấy, anh biết hậu quả không?”
“Tôi có chứng cứ chỉ vào các anh còn đáng nghi hơn gấp bội, kẻ có dụng tâm là các anh.” Giản Phàm âm trầm quát lại.
“Được, dụng tâm của chúng tôi là gì? Ý đồ chiếm đoạt tiền của đối tác à?” Dương Phong trừng mắt chế nhạo.
“Ý đồ che đậy chân tướng, bao che tội phạm!” Giản Phàm chỉ thẳng mặt, giọng đanh thép: “Nói, kẻ nào sai bảo các anh?”
Cái gì? Tên này đang đùa à, Dương Phong ngậm miệng nhìn viên hình cảnh trong truyền thuyết này, chẳng thấy có gì thần kỳ, Mạnh Hướng Duệ ở dưới bàn kéo một cái, bảo hắn trấn tĩnh, đôi khi để nghi phạm tự biểu diễn cũng là con đường hữu hiệu để lấy tin tức hữu ích, lúc đó chỉ cần khoanh tay chờ đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT