Đôi khi cuộc sống này đừng chỉ nghe danh, hồi ở Tân thế Giới, tiếng là làm việc cho công ty lớn đấy, khoe oai thật đấy, nhưng cô làm chết mệt, lương chưa tới 6000, bây giờ làm việc ở chỗ như đơn vị thế kỷ trước này, lương lên mà quyền lực cũng tăng lên không ít.
Nếu thế chưa đủ lấy làm ví dụ thì cứ nhìn ông chủ Giản đi, ăn mặc như công nhân, đi xe chở hàng, bán cơm hộp, gặp ai cũng nói làm ăn khó khăn vất vả, Nhưng cô thừa biết, một tháng Giản Phàm kiếm gấp mấy chục lần mình. Tuy ở Đại Nguyên này nhiều ông chủ gia tài trăm vạn lắm, nhưng kỳ thực chẳng kiếm nhiều như thế đâu, chỉ có cái xác to mà thôi, thậm chí còn nợ đầy đít ra đó.
So tốc độ kiếm tiền với Giản Phàm à, quá nửa số ông chủ ở Đại Nguyên này phải khóc thét.
Đang suy nghĩ miên man thì có chuông điện thoại, nhạc chuông cao nguyên Thanh Tạng, Trương Vân vội nhận điện thoại, đó là thói quen cũ của cô, mỗi tiếng chuông đại biểu một giám đốc Tân Thế Giới, tiếng chuông này là của Sở Tú Nữ.
Điện thoại rất ngắn, chỉ nghe hai câu đã vội lấy chìa khóa xuống lầu, dặn dò Hải Quân, Mã Bằng vài câu lên xe, vội vàng bấm điện thoại gọi Giản Phàm, không có chuyện gì thì gọi được, có chuyện là không ai nghe máy.
Suy nghĩ chút, quyết định tới chỗ Sở Tú Nữ trước.
Phân Thủy Lĩnh, chuông điện thoại reo thì Giản Phàm đi ra ngoài, thấy mấy người đợi ở cửa, kệ luôn điện thoại, vừa đi xuống lầu vừa vui mừng gọi: “Mọi người tới sao không nói một tiếng để cháu đi đón?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT