Mẹ mất sớm, cha gặp nạn, nghĩ tới cảnh cô bé mười mấy tuổi thân hình gầy gò nhỏ bé đợi bên cửa đơn vị cha, đợi ai đi ra là quỳ xuống cầu xin, có ai không xót xâ? E rằng mười mấy năm trôi qua, cô gái ấy lớn lên giữ được lương tri không sa đọa, chính vì chấp niệm đòi lại công bằng cho cha. Giờ Tằng Quốc Vĩ đã tìm thấy, kẻ thủ ác đã phải trả giá, nhưng có lẽ với cô gái này mà nói, đó không phải chuyện tốt, mất đi điểm tựa tinh thần, giống như hiệp khách sau khi báo thù rửa hận, chỉ còn trống rỗng mênh mông, mất đi mục tiêu sống ... Cho nên suốt ngày uống rượu như thế.
Cô độc, hoang mang, u sầu, tất cả thể hiện trên mặt mỹ nhân ngủ say này.
Mẹ nó, có phải mình quá vô sỉ ti tiện không, thừa lúc người ta ngủ say mà giở trò à.
Giản Phàm rụt tay lại, khuôn mặt xinh đẹp nhợt nhạt ấy mang tới rất nhiều thông tin, làm y không nỡ ra tay. Đây là nữ nhân khiến người ta vừa hận vừa thương ...
Mình đúng là thằng Vương Bát Đản mà, muốn chơi cũng phải lúc hai bên tình nguyện, muốn vụng trộm cũng phải quang minh chính đại, mình không thể vô sỉ như vậy.
Giản Phàm đứng dậy, rốt cuộc kiếm được cho mình lý do không ra tay, khôi phục được tâm thái bình thường, ánh mắt có chút quyến luyến rời khỏi thân thể mỹ nhân ngủ say.
Nhắm mắt lại, hít thật sâu từ từ thở ra, trấn áp dục vọng trong lòng ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play