Xem ra phải nhanh chóng kiếm căn nhà rồi kết hôn thôi, chứ ở cùng nhà với vợ và mẹ vợ bất tiện lắm ... Giản Phàm vừa nghĩ vừa kiếm chỗ đỗ xe, vừa mới tới cửa đã vui vẻ, mùa hè quá nóng, tới tối không có thành quản quấy nhiễu, bày ngoài quán vài cái bàn, đều chật kín khách ăn uống. Làm Giản Phàm vui là vì cái bàn nhỏ gần tường bao tiểu khu, Đường Đại Đầu nằm trên ghế tựa, Đường Tiểu Đầu ngồi trên bụng, bên cạnh là đĩa thịt với chai rượu, hai cha con vừa ăn vừa uống thống khoái khỏi phải nói, còn bên kia thì là bóng dáng Phi Phi bận rộn chạy đi chạy lại, thành tương phản rõ ràng.
Đôi khi không khỏi hâm mộ Đường Đại Đầu, sống phải thế chứ.
“Này Anh Đường, không tìm việc cho anh thì anh nhàn, tìm cho anh rồi thì anh lười là sao?” Giản Phàm từ xa đi tới nói lớn.
Đường Đại Đầu bế con ngồi dậy: “Ai bảo nào, tôi đang trông con, phải không Trọng Trọng?”
Thằng bé giơ hai tay hướng về phía Giản Phàm gọi: “Cha cha cha!”
Giản Phàm cười vui vẻ bế thằng bé lên, nó vừa học nói, ai bế cũng gọi cha loạn lên, làm y cười không khép miệng lại được, thấy Đường Đại Đầu rót rượu, vội ngăn lại, uống nửa ngày trời rồi, trông thứ này không ưa nữa.
Đường Đại Đầu gọi phục vụ mang cho cốc nước, người mang ra lại là Phi Phi, mặc chiếc quần lửng ổng bó và chiếc áo thun trắng, trang phục đơn giản mà xinh đẹp trẻ trung, lại còn ôn nhu nữa. Giản Phàm lại lần nữa thực sự ghen tỵ với tên đầu to, chỉ thấy Đường Đại Đầu nhận gói giấy từ tay Phi Phi, sau đó ném xịch lên bàn, là ba cọc tiền, Giản Phàm ngạc nhiên: “Cái gì thế? Tặng tiền tôi đấy à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play