Hơi phiền rồi đây, trước kia thì ba hoa không tính phí kiểu gì cũng nói được, mấy năm qua sống hơi nghiêm túc quá mức, mấy lời này đâm ra khó nói. Giản Phàm mắt đảo một vòng, chân thành nói: “Chúng ta thiếu giao lưu và lý giải, em và anh, lý giải tỏ tình khác nhau.”
“Khác thế nào?” Dương Hồng Hạnh bị thu hút chú ý.
“Em lý giải tỏ tình thành cầu hôn đúng không?” Chuyện này Giản Phàm hiểu, Dương Hồng Hạnh không coi yêu đương là trải nghiệm hay phiêu lưu cảm xúc, yêu là để hướng tới hôn nhân.
“Có gì sai chứ?”
“Chúng ta còn phải cầu hôn à, em không gả cho anh thì gả cho ai?” Giản Phàm trắng trợn tuyên bố.
Dương Hồng Hạnh bĩu môi : “Anh mơ đi, nếu anh đã thấy em nhất định phải gả cho anh rồi thì còn tỏ tình cái gì.”
“Ý tứ của anh là ...” Giản Phàm nén cười, người ngả tới nói nhỏ: “Anh nói tỏ tình, là thỉnh cầu em đồng ý ngủ với anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT