“Thịt ngâm lạnh không tệ, ngâm nóng thì vị này đứng đầu.” Chủ tịch Trần chưa gì đã ăn sạch bách thịt trong bát.
“Có khác biệt gì ạ?” Hà Phương Lộ thắc mắc.
“Khác chứ, ngâm lạnh chú trọng tại gia vị, phải đậm mới thấm qua thịt, chỉ có thể ăn thịt còn nước ngâm không thể ăn được. Ngâm nóng thì ngược lại hoàn toàn, chú trọng nước canh, tất cả tinh hoa đều nằm ở nước canh, phối liệu càng khó khăn hơn ngâm lạnh. Nhưng mà làm tốt nước ngâm rồi thì không cần biết dùng thịt gì nữa, đun nóng nước lên cho thịt vào là được, dù nấu thịt ba chỉ vẫn ngon như thường. Này Tiểu Tương, La gia có hậu đại à, canh này ngon hơn Cửu Đỉnh bội phần đấy.” Chủ tịch Trần ngồi vào bàn ăn là không dừng đũa, tất nhiên phải hợp khẩu vị ông ta.
Tương Cửu Đỉnh cười khổ không đáp, Hà Phương Lộ thấy mọi người đều ăn cũng đánh liều nếm thử, oa, thật là bất ngờ, tiếp đó chỉ ăn không nói.
Trương Khải dù sao phụ trách mảng ẩm thực lâu năm, đây là nhiệm vụ của hắn liền hỏi: “Chủ tịch Trần, chắc chắn là vị của hiệu tương La gia chứ ạ?”
“Ừ, gần như thế.” Chuyên gia lên tiếng khác ngay người thường, chủ tịch Trần hồi tưởng: “La gia có sáu vị, gọi là lỗ, tương, huân, tao, chử, trác ... Lỗ, tương thường thấy, huân ít thấy, tao khó thấy, chử hiếm có, còn trác thì gần như không thấy nữa. Năm xưa không nói La gia, cả Thanh Từ, Giới Hưu, Vân Thành, Lộ Châu làm thịt ngâm cũng nổi danh lắm, nhưng mà làm tới tao với trác thì chỉ có La gia mà thôi.”
“Tao với trác là sao ạ?” Trương Khải tò mò hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT