Bị đối phương vừa chế nhạo vừa mắng mỏ mà Sở Tú Nữ im như thóc, sau đó Sở Tú Nữ như gặp tri kỷ thổ lộ hết khổ tâm, đến lượt Tằng Nam cũng xúc động kể chuyện của mình, hai cô gái cười lại khóc, khóc lại cười, uống tới khi bất tỉnh nhân sự.
Nhớ lại chuyện hôm qua, Sở Tú Nữ vừa buồn cười vừa tò mò, không hiểu nhân vật phong vân như vậy sao bỏ hết hào quang đi làm một người thường.
Trương Vân gọi hai phục vụ lần lượt đưa thức ăn lên, bát nhỏ, đĩa nhỏ vừa vặn đặt kín bàn ... Sở Tú Nữ lần lượt nhìn qua, sau đó chú ý tới món bánh trứng mặn màu vàng nhạt, nếm thử thấy ngay vị lòng trắng bị nướng trên tấm sắt, mùi vị đậm hơn trứng gà bình thường, nhíu mày không rõ lai lịch thế nào.
Trương Vân bỏ bát cháo xuống chỉ: “Đó là mánh khóe của ông chủ Giản, trứng gà, bột mỳ thêm vào bột nhộng, làm ra hương vị đậm đà vừa ngậy thơm, ngày đầu tiên tôi nếm thử, ăn liền năm sáu cái, trẻ con thích lắm. Chị xem, nhiều đứa học sinh tới mua bánh trứng mặn, chai nhựa mua sữa đậu, vừa đi vừa ăn ...”
Sở Tú Nữ đưa mắt nhìn, đúng là thế thật, cô còn chú ý một cái quạt để đầu gió, thổi nồi nấu sữa đậu nóng hổi, mùi thơm bay khắp phòng, rất kích thích khẩu vị, dù ai không có ý định ngửi thấy mùi cũng bất giác mua một phần.
Chi tiết, đây là chi tiết quyết định tất cả, Sở Tú Nữ cảm giác được tính khách quan, tính chân thật của câu nói ấy, nhưng nói thì dễ, làm được mới khó, mà Thực Thượng rõ ràng đã làm được.
Đậu hoa mịn, vào miệng trơn, giữ được mùi vị đậu thiên nhiên, dư vị xử lý rất tốt, không có vị hơi ngai ngái, Sở Tú Nữ không thích đồ ngọt, trực tiếp bỏ qua sữa đậu nành, thử món miến, vừa nếm ngụm nước dùng thôi tức thì vỡ lẽ: “Tiểu Vân, nhìn ra chưa, đây là tinh túy của món hầm Ô Long, là thủ đoạn quen dùng nhất của Giản Phàm, thứ này không ai mô phỏng được đâu, những chỗ bán ăn sáng xung quanh đây làm ăn kém hẳn hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT