May mà không có chuyện gì cả, đã hơn 2 giờ chiều rồi, nhà hàng lớn không còn mấy người nữa, phục vụ viên mặt sợ hãi chỉ một vị ngồi bên cửa sổ, nhìn một cái ai nấy hít một hơi khí lạnh, chai rượu nhỏ ngửa cổ một cái, mặt không đổi sắc uống hết luôn.
Không phải chưa có người tới đây cố sức ăn uống cho thật nhiều, nhưng kiểu này chưa từng có, mà đừng nói là rượu, uống Coca kiểu đó không ai chịu nổi. Lại nhìn cách ăn mặc, không khác nào một công nhân khuân vác, quần jean bạc phếch và áo trên màu lam lũ, thực sự là giai tầng công nhân rồi, ngồi bên cửa sổ, gò má có vết xẹo như con rết bò lên mặt, làm nữ phục vụ viên tránh xa.
“Không giống.” Giám đốc Sở đứng xa xa hồ nghi nhìn cấp dưới, mặt lạ lắm, chưa thấy bao giờ.
Trương Vân là trợ thủ đắc lực của tổng giám đốc, khá xinh xắn ưa nhìn, vóc người thanh thanh mặc một bộ OL cũng coi như có khí thế lắm, thì thầm với phục vụ viên vài câu. hai nữ nhân thong thả đi tới, phục vụ giới thiệu đây là tổng giám đốc Sở, giám đốc Trương giữ nụ cười nghề nghiệp: “Anh tìm tôi có việc gì sao? Nhà hàng tự chọn chúng tôi không hạn chế, nếu rượu không đủ, trong kho vẫn còn, nếu có bất mãn, tôi giúp anh giải quyết.”
Nghe giọng là biết sợ chọc giận cái vị đã uống hơn hai cân rượu, có phải Giản Phàm hay không không quan trọng, nhưng nếu thành trò hề thì nguy.
Giản Phàm liếc mắt một cái: “Tuy tôi chưa gặp Sở Tú Nữ, nhưng không phải cô.”
“Thế sao?” Giám đốc Trương luôn tự nhận khí chất của mình không kém.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play