Cả đêm ngủ không ngon, tinh thần Thời Kế Hồng rất tốt, lên xe xoa đầu Giản Phàm, giơ 8 ngón tay ra, vui vẻ thể hiện bắt được 8 tên.
“Càng ngày càng vớ vẩn, suốt cả đêm mà không bắt cho hết.” Giản Phàm còn chưa hài lòng.
Thời Kế Hồng vui vẻ bảo vệ đám hậu bối, đưa di động ra cho Giản Phàm xem: “Được rồi, thế là tốt rồi, xem này, Thành Cương gửi đấy, thằng bé đó lôi chúng vào đội ba tra ra không ít, tên ít nhất cũng phải ở trong đó 3 năm, truy hồi hơn 7 nghìn.”
Trong ảnh là người bị còng vào ống truyền nhiệt, vẻ mặt thống khổ, kẻ cầm đầu ngày hôm qua, Giản Phàm xóa ngay đi, ghé vào tai Thời Kế Hồng nói nhỏ tránh tài xế nghe thấy: “Dì Thời, chuyện không đáng mấy, sao lại tra tấn bức cung?”
“Thế thì sao? Thằng bé đó trút giận cho dì mà, đáng đời chúng lắm, hôm khác mời chúng tới quán ăn sườn hầm ... Hừ, chọc giận bà đây, dọa chết chúng, còn tên Viên Kỷ Bình gì đó nữa, đội trưởng Cao nói hôm nay bắt hắn.” Thời Kế Hồng chuyến này hả hê lắm: “Mà chúng ta tới đồn công an làm gì, dì chướng mắt với bọn chúng lắm.”
“Vẫn phải đi dì ạ, dù sao thì ở trong địa bàn của người ta, chúng ta đi gặp vị đồn trường kia, cho người ta có cớ xuống thang, như thế chúng ta sau này có thang để mà lên đúng không?” Giản Phàm khuyên giải đồng chí già.
Tâm tình Thời Kế Hồng đang tốt, ưỡn ngực rất oai: “Được, nhưng mà đừng khách khí với hắn quá đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT