Hoàng Thiên Dã ra cửa sổ nhìn đám đông tấp nập phía dưới, lập tức phát hiện vấn đề, chỉ mấy cái xe: “Oa ca, nhìn kìa, trước cửa có một cái, bên phải có ba cái, phía sau hai cái, mới nhìn lướt qua đã thấy sáu cái xe bán cơm hộp lưu động rồi, chúng ta tranh nổi với người ta không?”
“Mỗi buổi chiều tao đều tới đây, 5 ngày liên tiếp, mỗi xe bán tới gần 1000 xuất cơm, cái nào tao cũng ăn thử, không nuốt nổi. Cái nhìn của tao khác mày, chính vì có đám bán đồ cho lợn ấy mà chúng ta mới thành công.” Giản Phàm mười phần tự tin nói.
“Nhưng mà ...” Hoàng Thiên Dã vẫn cảm giác vấn đề ở đâu đó.
“Đừng có nhưng.” Giản Phàm cắt ngang, vừa nói vừa đi xuống lầu: “Tìm người trang trí cho tao, làm ngay trong đêm, mai kinh doanh thử, ngày kia chính thức, tao sẽ điều Đậu Đậu tới đây, cô bé đó lanh lợi lại có kinh nghiệm, mày chi viện cho tao 2 người, hai cái bàn nữa, thực khách nơi này không cầu kỳ đâu.”
Hoàng Thiên Dã nơm nớp lo sợ: “Oa ca, 3 người đủ không, hơn nữa cái hiệu này có vấn đề, vì sao bán tốt lại bỏ trống 3 tháng, tao nghi lắm.”
“Người bản địa bắt nạt người ngoài thôi chứ làm sao? Người thì không sợ, tao đi tuyển, tao kiếm một viên đại lực kim cương mà không ai dám chọc vào, dọa chết bọn chúng, ha ha ha ...” Giản Phàm cười dài vô cùng đắc ý, chỉ tay ra lệnh: “Làm việc đi, sáng mai tao tới không hài lòng sẽ cắt cung cấp hàng cho mày, mau lên, hơn 3 giờ rồi đấy.”
Hoàng Thiên Dã bị khí thế ông chủ của Giản Phàm trấn áp, nhìn y lái cái xe hàng đi rồi mới hậm hực chửi: “Thằng b ... Thèm tiền tới điên rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT