Mang sổ sách cả tháng ra tính lại, kiếm không ít, tiêu càng nhiều, một ngày trời mưa cơm ế lỗ mất mấy nghìn, lại một ngày mất điện làm mấy trăm cân cơm bị sống, kiểm tra đường dây điện không sao mới biết nguyên nhân. Theo như chủ cũ nói thì mỗi tháng phải đút cho đám người thu tiền của sở điện ít rượu thuốc, nếu không sẽ bị chúng giở trò. Đừng nói người ngoài, tay chân của Hoàng Thiên Dã chẳng sạch sẽ, vài ba ngày báo giả lượng tiêu hao.
Làm ở quán ăn cả đời, cũng làm công đủ kiểu nhà hàng khách sạn rồi, mấy trò trộm gà bắt chó làm sao qua được mắt Giản Phàm, chỉ là xem sổ sách xong xem tài khoản của mình, có chút cảm giác ứng phó không xuể.
Vấn đề lớn nhất bây giờ là sản lượng quá dư thừa, giờ y có nguyên nhóm đầu bếp quen việc từ Quế Viên sang, mỗi ngày làm mấy nghìn xuất cơm quá nhẹ nhàng, tới 12 giờ trưa là xong việc rồi. Vậy mà tiêu thụ không tăng thêm được.
Đậu Đậu rảnh tới mức thậm chí sai Hắc Đản cuốc một mảnh đất ở góc sân trồng ít rau, cô gái nông thôn chăm chỉ đó thậm chí còn tính nuôi thêm vài con gà gì đó.
Khó! Hai đầu đều khó.
Nếu duy trì hiện trạng, 3-5 tháng là hòa vốn, 6 - 7 tháng đảm bảo có lãi, nhưng mà vấn đề thị trường giới hạn ở trường đại học, tới tháng 6 nghỉ hè lập tức không bán được nữa, chẳng lẽ ngồi chơi 3 tháng.
Nếu mở quán nữa ở thị trường nhân lực người đông nhung nhúc, đã có mô hình kinh doanh đúng rồi, có thức ăn hợp khẩu vị, khẳng định bán được. Cũng không lo có người gây sự như lão đại, lão tam nói, mà tiền thuê nhà 3 vạn, rồi trang thiết bị cũng lên 5,6 vạn, còn nữa vấn đề nhân viên ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play