Hơn 11 giờ, giờ lành đã tới, pháo nổ đì đẹt dọn đường, Hoàng Thiên Dã còn vui hơn cả mình kết hôn, tự tay cầm cán treo bánh pháo dài chạy trước xe đón dâu đốt pháo. Một đám trẻ con gần hai chục đứa chạy theo reo hò ầm ĩ, kéo cả đoàn xe dài rầm rộ lên đường. Nhà cô dâu cách con sông, thế nên hai tiếng sau mới lại nghe thấy tiếng pháo nổ đì đùng, lần này có thêm người nhà gái nên đông vui hơn gấp bội, còn phía nhà trai, một đám người trẻ tuổi đã đợi sẵn, pháo vừa dứt, xe đón dâu ở cổng tiểu khu dừng lại là ùa tới chạy tới, kéo cô dâu chú rể xuống xe.
Trước đó bên phía nhà cô dâu cũng bảy năm bảy trò ngăn cản chú rể đón cô dâu, nhiệm vụ của phù rể là ngăn cản đám dì ba thím bảy nhà cô dâu, thêm vào tặng phong bao đỏ đón cô dâu đi, cô dâu còn ôm mẹ khóc một trận, khóc cũng là một chuyện vui, trong ngày này không khóc không được.
Phí Béo ở nhà cô dâu đã bị đám thân thích hành cho một trận lên bờ xuống ruộng, dằn mặt dạy dỗ, đón dâu về lại bị mấy chục người bao vây quấy rối, thiếu chút nữa thì khóc thật.
Chỉ thấy Tiết Hán Dũng kéo Phí Béo, Giản Lỵ Lỵ và mấy cô gái xúm quanh cô dâu, Hoàng lão tam chuẩn bị sẵn pháo giấy, chỉ huy mấy đứa trẻ con phun vào mặt cô dâu chú rể, không bao lâu làm cô dâu bỏ chạy. Đám Lỵ Lỵ kéo về, bắt Phí Béo ngồi xuống, cô dâu cưỡi lên cổ, váy cưới che lấy mặt Phí Béo, sau đó mỗi người đá một cái xua hắn đi về khu nhà. Chỉ đi được mấy bước, thể trọng của cô dâu cũng không thể xem thường, Phí Béo thở phì phò, nhũn chân ném cô dâu đi.
Cô dâu ngã thì còn được mọi người đỡ, Phí Béo chẳng ai đỡ, bị đám đông cười nghiêng ngả trêu ghẹo, lại có người bắt hắn phải bế cô dâu, đợi vào được khu nhà thì thở như lên cơn hen xuyễn, mặt đỏ tới không thua gì hoa đỏ đeo trên ngực, nếu không nhờ vóc dáng đặc trưng không ai biết hắn là Phí Béo ...
Đây mới chỉ là màn mở đầu trong hôn lễ ở quê thôi đấy, còn nhiều trò vui lắm, hơn đứt cái kiểu quy trình hóa trăm đám cưới như một mà nhà hàng trên thành phố tổ chức, cơ mà ai trải qua một lần là sợ tới già ... À, nhớ tới già, nói chung là giống nhau, ha ha ha.
Bên ngoài đám đông nhốn nháo, phía bếp trở nên nhàn rỗi, mấy người Thủy Sinh hứng thú chỉ trỏ bình phẩm, Giản Phàm thu dọn nồi niêu xoong chảo, chuẩn bị mang về hiệu, nhìn Dương Hồng Hạnh đã rửa sạch tay đứng xem đám cưới quê, hỏi ý: “Anh đưa đồ về quán đây, lát nữa tổ chức tiệc ở nhà khách Ô Long, em đi cùng Lỵ Lỵ nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play