Sau khi Tề Thụ Dân lên tiếng, Giản Phàm bị đám thẩm vấn viên ngập đầu trong đại án như núi lãng quên, mỗi ngày y chỉ xem hồ sơ, nghe ghi âm, thi thoảng tham gia cuộc họp thẩm vấn, rất ít lên tiếng. Rồi tới một ngày, Giản Phàm mới biết là Tiêu Minh Vũ cũng bị giam ở đây, chuyên môn lấy ghi hình thẩm vấn, chỉ thấy vị phó cục trưởng mặt vàng vọt, tóc thời gian dài chưa nhuộm, bạc hết cả, trông già nua tội nghiệp. Ba lần thẩm vấn thì hai lần là khóc lóc, nói thẹn với sự giáo dục của Đảng, nuôi dưỡng của nhân dân. Thực tế ông ta được Đường Thụ Thanh dắt mối quen với Tề Thụ Dân, thông qua tin tức Tề Thụ Dân cung cấp, nhiều lần phá án lập công lên vị trí phó cục trưởng, nên nghiêm khắc mà nói thì là tội phạm nuôi dưỡng ông ta, cuối cùng là chết theo chúng.
Gặp rất nhiều gương mặt quen thuộc, tổng đội trưởng trị an, chính ủy đại đội hình sự sáu, cục trưởng phân cục Tây Uyển, và một cái tên làm Giản Phàm thở phào, khoa trưởng Ngô Đích.
Cuối cùng cũng tóm được tên này, mấy lần Ngô Đích nhảy vào vụ án quá khéo làm Giản Phàm nghi ngờ, dù muốn cướp công cũng không cần làm khó coi như vậy. Ngô Đích có tham vọng lớn, hắn muốn tiến bộ làm sao để mất danh tiếng của mình như thế, phải có nguyên do.
Theo lời khai của Tiêu Minh Vũ, khi Đường Thụ Thanh và Tề Viên Dân giao dịch đồ cổ ở chợ đen đã kéo Tiêu Minh Vũ xuống bùn, nhưng ông ta không ngờ chúng to gan tới mức ra tay với cả tang vật trong phân cục, sau này biết thì hối cũng không kịp, đành nhắm mắt đi theo. Nhưng Giản Phàm cảm giác đó là lời nói dối, cho dù khi đó ông ta không biết nội tình thì cũng đoán ra, nếu không đã chẳng đột nhiên mời đám hình cảnh tới nhà hàng ăn mừng để tẩy thoát hiềm nghi cho chính mình, cũng không có chuyện về sau quan tâm tới Kiều Tiểu Ba như vậy. Ngô Đích thì là vô tình thành vật hi sinh, mấy năm trước hắn tiếp nhận vụ án này, hắn cũng truy theo con đường buôn lậu cổ vật, bị Tiêu Minh Vũ ngầm ngăn cản, sau đó được đề bạt lên cục thành phố, trực tiếp phát triển thành móng vuốt, nhiều lần cung cấp tin tức nội bộ cho nghi phạm.
Đây là cuộc đại thanh trừng tệ nạn tích lũy lâu ngày, làm người ta cảm giác, quay đầu lại trăm năm trôi qua.
Tầng ba, gian thứ hai tính từ phía đông.
Ánh mặt trời buổi sáng chiếu thẳng vào văn phòng, màn hình hơi chói, Giản Phàm giống mọi khi, xoay màn hình vi tính ngược chiều ánh sáng mới nhìn rõ được, nhiệm vụ của y là đối chiếu lời khai ghi chép với ghi hình xem có gì sai sót không. Công việc này vô cùng phù hợp với tính cách tỉ mỉ của y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play