Đứng ngơ ngơ ngác ngác tới chỗ hồi lâu, Giản Phàm cũng có chút cảm ngộ, xem ra mình tự ý về đội là sai lầm lớn, đi thẳng ra cổng, không muốn nhìn thấy cái mặt mất kiên nhẫn của Lục Kiên Định, chủ nhiệm Cao. Hai người đó nói cho cùng cũng chỉ là nha hoàn cầm chìa khóa thôi, có quyết được cái gì đâu, nói với bọn họ cũng phí lời, thậm chí giờ Giản Phàm phát hiện ra, hình như đội trưởng thì cũng chỉ là đại nha hoàn mà thôi, hơi chút là bị bên trên tóm lấy chửi mắng.
Nghĩ tới Ngũ Thần Quảng bị phê bình kiểm điểm, tâm lý cân bằng hơn một chút.
Đáng đời ông ta.
Mình nên đi đâu bây giờ nhỉ, biết thế theo cha mẹ về Ô Long quách cho rồi, cơm ăn nước rót tới tận miệng, không khí lại tốt. Mơ mơ hồ hồ đi ra cổng, vô tình ngẩng đầu lên, sau đó xoay người, cúi đầu, men theo góc tường mà đi như ăn trộm.
Chẳng vì cái gì khác, mà trong tầm mắt là người quen đã lâu không gặp, Tằng Nam.
Váy liền thân, đai lưng thắt lệch, kính râm, mỹ nữ dựa vào một chiếc BMW màu xanh lục, đỗ xe ở đối diện, giống hệt mấy cô gái thích thể hiện, phô trương mà y từng gặp. Giản Phàm theo bản năng né tránh, đừng nói là bây giờ mình thảm hại thế này, cho dù là bình thường cũng không muốn nhìn thấy nữ nhân đó.
“Giản Phàm, Giản Phàm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play