Ba cô gái khoác vai nhau cười hì hì không nghiêm túc tí nào, gạt Dương Hồng Hạnh ra ngoài, cũng biết mấy ngày qua Dương Hồng Hạnh cứ có thời gian rảnh là chạy tới bệnh viện ở cùng Giản Phàm, mấy cô gái cố tình không đến thăm vội tạo điều kiện cho hai người họ ở riêng với nhau. Có điều nghe những lời này Dương Hồng Hạnh chỉ cười buồn lắc đầu, dẫn mọi người lên tầng 3, dặn dò vài câu mời vào phòng.
Buổi chiều, ánh mặt trời đã rút lui khỏi phòng, từ cửa sổ, ban công, khắp tầm mắt là một màu trắng muốt, Giản Phàm nằm trên giường, một cánh tay treo lên, mặt cũng dán mảng băng lớn, mắt nhắm nghiền, nhợt nhạt vì thiếu máu, nghe thấy tiếng mở cửa, nhìn bốn cô gái đi vào mới mở mắt.
Béo tròn đáng yêu Ngưu Manh Manh, điệu đà ôn nhu Tần Thục Vân, sáng lạn tươi vui Lương Vũ Vân và mạnh mẽ quyến rũ Dương Hồng Hạnh, giống như những đóa hoa khoe sắc giữa xuân, ríu rít tụ tập quanh giường, Giản Phàm cười, có chút gian nan, có chút miễn cương.
“Oa, thật là đáng thương.”
Ngưu Manh Manh nhìn cảnh này buột miệng nói, cô bé béo này xưa nay chẳng có chút tâm cơ nào, có sao nói vậy, Tần Thục Vân vội kéo tay một cái, sợ nhắc tới chỗ thương tâm của Giản Phàm, ở đây ai cũng biết Giản Phàm và Trương Kiệt quan hệ thân thiết, trêu đùa Dương Hồng Hạnh ra sao cũng được, nhìn thấy Giản Phàm bị thương thành thế này, ai cũng bùi ngùi.
Đáng thương!? Từ này từ miệng người khác nói ra có lẽ thấy khó tiếp nhận, có điều trong miệng Phì Nữ thì rõ ràng thể hiện sự quan tâm, Giản Phàm ra hiệu mọi người ngồi xuống, miệng mấp máy nói hai chữ: “Cám ơn.”
“Hả? Từ khi nào lại khách khí với bọn em như thế?” Lương Vũ Vân giật mình quay đầu nhìn Dương Hồng Hạnh đứng đó như nữ chủ nhiệm, không phải tâm lý có vấn đề rồi chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT