Có điều tình cảnh bây giờ, Đường Đại Đầu chẳng thà mình vẫn ngủ trong cái buồng giam nhỏ thối hoắc ở đồn công an, ít nhất còn có chút an toàn, giờ thì ngay cả ai ra tay cũng không biết.
Phi Phi! Cô ấy có sao không? Có bị chúng bắt di không?
Bên tai có tiếng động cơ, thi thoảng bị xóc một cái, đang ở trên xe, con mẹ nó kẻ nào có thù lớn như thế, định mang mình ra đồng hoang để xử lý à?
Đường Đại Đầu chửi thầm, không nghĩ ra ai hết, vì ba mấy năm sống trên đời, non nửa thời gian là ăn cơm tù, quá nửa còn lại thì hại người, bất kể người bị đánh thương tật, hay bị đòi nợ tới khuynh gia bại sản đều có đầy đủ lý do để làm thế với mình.
Cũng lường trước một ngày thế này rồi, dù là ai làm thì hắn cũng không trách, một vị tiền bối trong nghề đã chết bảo với hắn, ra giang hồ sớm muộn cũng phải trả nợ máu thôi.
Xem ra ngày đó là hôm nay, chỉ không biết là trả cho ai.
Nằm trong cái bao chật chội nặng mùi, có chút thiếu dưỡng khí, đầu óc mơ mơ màng màng, không rõ xe đi bao lâu, cuối cùng cũng dừng. Đường Đại Đầu chỉ thấy mình bị kéo ra như kéo bao cát, va chạm với mặt đất, bị kéo lên bậc thềm, toàn thân đau đớn, sau đó cả người và bao tải bị ném vào góc nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play