“Ha ha ha ha ...” Giản Phàm đưa tay sờ một đống giấy tờ ghi họ Giản tên Phàm, giấy trắng mực đen hết sức rõ ràng, hết sức chân thực, của mình, của mình rồi. Có luật sư rồi có công chứng viên làm chứng, mình chả làm gì mờ ám hết, tất cả hợp pháp. Vậy là chỉ một bước chân mà từ giai tầng thù ghét người giàu biến thành giai tầng bị thù ghét, từ cái rễ cỏ biến thành đại thụ. Giản Phàm đứng dậy hào sảng bắt tay ba vị trước mắt: “Ba vị, hôm nay tôi còn có chút việc, hôm khác, thủ tục xong xuôi nhất định bày tiệc ở Quốc Tân Quán mời các vị, không say không thôi .... Ha ha ha..
Cười lớn rời khỏi nơi này, ba vị luật sư đi tiễn cũng không kịp, tới khi cửa phòng đóng lại vẫn nghe thấy tiếng cười như điên dại.
Người đã đi rồi mà tiếng cười vẫn truyền qua cửa, cười cực kỳ đắc chí, cười khiến ba vị luật sư nhìn nhau, chủ nhiệm Giang vừa hâm mộ vừa buồn cười: “Chàng trai này đắc ý quá rồi, thoáng cái kiếm được 2000 vạn, tám phần là con riêng của ông Giản Hoài Ngọc, bất động sản và đồ cổ, 2000 vạn là ước tính thấp nhất. Xem cậu ta vui chưa, còn mời chúng ta tới Quốc Tân Quán, ở đó một bữa cả vạn, thế là bước vào hàng ngũ người giàu rồi.”
“Ha ha, kiểu của nhà giàu mới nổi mà, đi thôi, mai tranh thủ làm xong giấy tờ, chúng ta cũng nỗ lực có nhà ở Thủy Vực Kim Ngạn.” Luật sư Cảnh nói xong, hai người kia đều cười, đó chỉ là câu đùa mà thôi, chứ bọn họ làm lụng cả đời cũng chẳng đủ mua nhà ở chốn xa xỉ đó.
Nghèo khó ngày xưa khỏi kể ra
Sớm nay thoả chí nức lòng ta
Gió xuân thả sức cho phi ngựa

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play