Hai tên mặc vest thở phào đi theo Tần Cao Phong, tưởng chuyện vậy là ổn rồi, nhưng Giản Phàm kiên quyết chắn đường, cảnh cáo: “Không thể thả người, Tần Cao Phong, anh đừng trách tôi không khách khí.”
“Chi đội trưởng Ngũ, xem lời khai đi đã rồi quyết.” Tần Thục Vân khẽ kéo Giản Phàm lại, mặt chi đội trưởng Ngũ đã tím tái thế kia rồi, còn cương nữa không hay: “Giản Phàm làm vậy là có lý do của anh ấy, không phải vì muốn kháng lệnh chú đâu.”
Nói xong đưa lời khai ra.
Tần Cao Phong dừng bước, người ngân hàng cuống lên, nhưng không dám làm gì cả, cứ nhìn Ngũ Thần Quảng chờ đợi.
Lời khai chỉ có ba trang, ngắn ngủi những rõ ràng, Ngũ Thần Quảng xem một lúc là xong, dù sao cả đời trải qua không biết bao sóng gió rồi, sắc mặt dần trấn tĩnh lại, chép miệng một cái, cuối cùng vẫn nói: “Thả người đi, trước tiên để ngân hàng xử lý, không xử lý được chúng ta mới tiếp nhận.”
Nghe câu này mấy người Tần Thục Vân nhụt chí, một ngày vất vả ngược xuôi vậy là vứt đi rồi, cao tầng muốn che đậy việc này.
Tần Cao Phong lại lần nữa bước lên, Giản Phàm ngăn cản, giọng không kích động nữa, nhưng vô cùng kiên quyết: “Không được, tuyệt đối không thể thả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play