Người bên ngoài hình như truyền sự khẩn trương vào trong phòng, nhìn kỹ thì tuổi chừng 30, khuôn mặt điển trai trắng trẻo giờ sợ tới biến dạng, cơ mặt co giật, thi thoảng ngẩng đầu lên nhìn một cái cúi đầu xuống.
Giản Phàm nhếch mép, loại này ngoài chơi đùa nữ nhân thì chẳng có gan lớn hơn được, đánh mắt với Tần Thục Vân, ý nói, em bảo loại này hơn anh đấy à?
Tần Thục Vân đỏ mặt, nghĩ lại lúc mình từng bị loại này làm động lòng, thẹn quá hóa giận đập bàn: “Thiệu Kiến Bình, 4800 vạn đâu?”
“Tôi ...” Thiệu Kiến Bình sợ tới nhũn người, nhận ra tên bắn súng khi nãy thong thả ngồi xuống càng không nói nổi thành lời.
“Nhìn rõ tình thế đi, giờ cảnh sát đang bảo vệ anh đấy, anh lấy của đơn vị bao nhiêu tiền như vậy, trở về họ ăn sống nuốt tươi anh. Nói, tiền đâu?” Tần Thục Vân cũng hiểu Giản Phàm lần này nghe mình khích bác gây họa lớn rồi, cần phải lấy được khẩu cung trong thời gian sớm nhất nếu không thì Giản Phàm nguy mất.
“Tôi, tôi, tôi không lấy, tôi tôi tôi ...” Thiệu Kiến Bình khẩn trương tới độ môi run bần bật, nói không ra.
Giản Phàm vỗ vỗ vai Tần Thục Vân, thằng này sợ són đái rồi, dọa dẫm là không cần thiết nữa, hắn mà sợ quá độ còn nói được gì, giọng mềm mỏng hơn: “Tiền giờ trong tay ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play